Chương 101: Tôi tìm đường ra biển
‘Vậy cậu đã quyết định nơi mình sẽ đến khi rời khỏi đây chưa?’ Hội trưởng hỏi tôi.
Chúng tôi đang ngồi đối diện nhau trong văn phòng của ông ấy ở Guild mà giờ đã trở nên khá thân thuộc.
‘Chúng tôi sẽ hướng ra biển, chắc thế’ Tôi liếc xuống Fer, đứa đang nằm bên cạnh chỗ tôi ngồi.
‘Umu, biển đó’ Fer mở miệng, nhe ra chiếc nanh ấn tượng của mình và liếm quanh mõm. ‘Ta muốn ăn Kraken và Hải xà’
Ngừng chảy dãi đi Fer, ngươi đang trong văn phòng của Hội trưởng đấy, tôi nhắc nhở nó qua thần giao cách cảm. Một người tội nghiệp nào đó sẽ phải dọn đống này đấy, ngươi biết chứ.
‘Cơ bản thì đó là lý do’ Tôi giải thích với Hội trưởng khi Fer ngậm miệng lại một lần nữa.
‘Kraken và Hải xà sao?’ Hội trưởng nhướn mày ‘Chúng là tên của những con quái vật thực sự ấn tượng đó’
‘Thì vâng, xin lỗi. Tôi không biết nhưng Fer nói với tôi là chúng đều rất ngon …’
‘Umu, chúng thực sự ngon mà. Ngoài ra, cũng hay khi lâu rồi mới ăn hải sản. Nếu ngươi nấu nó đúng cách, ta chắc chắn là nó sẽ ngon hơn cả ăn sống’
Rồi rồi, ngươi đã nói điều này với ta trước đó rồi. Rất nhiều lần ý chứ.
‘Dù sao thì đó là lý do chúng tôi đi ra biển’ Tôi kết thúc.
‘Oh, đợi một chút’ Hội trưởng đứng dậy và lôi ra một tờ giấy từ trong tủ và trải nó lên trên bàn giữa chúng tôi.
‘Đây là bản đồ của đất nước này và Vương quốc Erman’ Ông giải thích. Đây là một bản đồ khá chi tiết khi so sánh với cái bản đồ duy nhất khác mà tôi đã thấy ở thế giới này, cái mà tôi đã mua với cái giá trên trời từ mấy Mạo hiểm giả đểu cáng vài tháng trước. Hội trưởng giải thích rằng bản đồ này thường được bán bởi Hội Mạo hiểm giả ở cả Vương quốc Leonhart và Vương quốc Erman. Lần theo một con đường với ngón tay mình, Hội trưởng chỉ cho tôi.
‘Nếu cậu hướng tới bờ biển, tôi sẽ rất biết ơn nếu cậu đi theo lộ trình này. Tôi khuyến khích lộ trình này vì đường đi được giữ gìn khá tốt nhưng nó cũng đi xuyên qua 3 thành phố lớn. Có khả năng cậu sẽ nhận được nhiệm vụ thảo phạt từ Hội ở những thành phố đó, nếu như vậy thì sẽ rất thuận tiện cho chúng tôi’
‘Nghe có vẻ hợp lý nhưng ba thành phố lớn đó là gì?’
‘Rời khỏi đây, cậu sẽ tới đầu tiên là thành phố có tên Claire’ Tay của Hội trưởng dừng lại ở một thành phố trên bản đồ rồi lại tiếp tục di chuyển ‘Sau đó thành phố tiếp theo là Doran, nơi có một dungeon’ Ông lại chỉ tay vào thành phố khác ‘Và thành phố sau đó là Neihof và rồi cậu sẽ tới Berleean, một thành phố cảng trên bờ biển’
Thành phố Claire, điểm đến đầu tiên của chúng tôi nhỏ hơn địa điểm bây giờ là Carerina. Đó có vẻ là một thành phố bận rộn nổi tiếng về kéo sợi và dệt may, một nơi phổ biến cho các thương nhân tìm kiếm những sợi vải đầy màu sắc. Tiếp đó là Thành phố Dungeon Doran, như tên gọi ở đó có một dungeon, nó thu hút những Mạo hiểm giả và cả những thương nhân nên đây có vẻ là một thành phố khá to. Thành phố Carerina là thành phố lớn thứ 5 trong Vương quốc Leonhart sau thủ đô Hoàng gia và 3 thành phố dungeon của đất nước này. Có một dungeon có nghĩa là thành phố sẽ thịnh vượng và phát triển. Tôi rất mong chờ để tới tham quan một vài thành phố lớn.
Thành phố thứ 3 trên lộ trình được đề xuất của chúng tôi, Neihof là một thị trấn đồ gốm với nhiều xưởng gốm sứ. Hình như họ làm những cái bồn tắm như cái mà tôi đã mua (bồn tắm CỦA TÔI!). Cuối cùng chúng tôi sẽ di chuyển đến Berleean, cảng cá là một điểm đến phổ biến đối với những ai yêu thích hải sản tươi sống.
Hội trưởng giải thích rằng các vùng biển ở thế giới này đang bị lũ quái vật nguy hiểm tấn công nên việc đánh bắt hải sản không phải là một công việc phổ biến nhưng những ngư dân của Berleean vẫn ra biển dù họ liên tục phải đối mặt với những quái vật như vậy trong cuộc hành trình. Tôi cho rằng họ phải thực sự tận tâm với công việc của mình lắm. Họ sẽ phải siêu can đảm để đối mặt với sự kinh hoàng như thế và tôi phải thừa nhận những nỗ lực của họ. Vì sự nguy hiểm của việc đánh bắt hải sản nên ở tất cả mọi nơi chỉ có một số lượng ít hải sản được buôn bán. Là một người Nhật Bản, những người yêu thích cá nên tôi rất mong chờ để được ăn hải sản tươi sống ở Berleean khi chúng tôi tới nơi. Oh yeah.
‘Tôi gợi ý dừng chân tại Thành phố Dungeon Doran vì một vài lý do’ Hội trưởng tiếp tục trong lúc tâm trí tôi còn đang bị xao nhãng vì hải sản. ‘Có rất nhiều cửa hàng vũ khí và giáp ở đấy vì đấy là một địa điểm nổi tiếng với những Mạo hiểm giả. Thức ăn cũng rất tuyệt’ Nghe Hội trưởng nói thế, tai Fer liền vểnh lên ‘Và cậu cũng có thể bán những vật phẩm hiếm một cách dễ dàng ở những cửa hàng. Nếu có thời gian, chắc chắn mọi người nên khám phá dungeon ở đó’
‘Nu, một dungeon?’ Fer xen vào. ‘Từ trước đến giờ ta chưa từng tới dungeon trong thành phố của con người. Nghe thú vị đấy’
Fer, đó không phải điều hay ho gì để nói đâu. Tôi có một cảm giác không ổn về nơi sẽ đến này…
‘Dungeon? Chúng ta sẽ choảng nhau ạ?’ Sui bắt đầu chui ra khỏi túi.
‘Umu, chuẩn đó Sui. Chúng ta sẽ tới một dungeon’ Fer liều lĩnh nói.
‘Dungeon ~’ Sui nói và nhảy nhót phấn khích xung quanh.
‘Này Sui, ngưng nhảy quanh đi. Chúng ta sẽ không vào bất kì dungeon nào cả’ Tôi dùng thần giao cách cảm nói. Những kinh nghiệm trước đó của tôi về dungeon làm tôi cảm thấy tồi tệ khi đi xuống đó. Tôi sẽ không bao giờ tiến vào một dungeon nào nữa.
‘Yeah Sui, một dungeon’ Fer tiếp tục, hoàn toàn bơ tôi như mọi khi ‘Chúng ta sẽ tới đó sớm thôi’
‘Yay, Sui cũng muốn đi vào dungeon nữa-’
‘Không, không, ta nói là ta sẽ không đi mà’ Nhanh chóng thay đổi chủ đề, tôi suy nghĩ một cách tuyệt vọng. Quay lại phía Hội trưởng, người đang cười vì ông ấy không thể nghe được một phần cuộc trò chuyện của chúng tôi, đoạn mà tôi dùng thần giao cách cảm nói với Sui, chỉ nghe được những gì tôi và Fer nói thành tiếng với nhau.
‘Ngay khi chúng tôi nhân được tiền cho việc bán Wyvern và nhiệm vụ thảo phạt cũng như 6 con quái vật còn lai mà ông chú Johan hiện đang xẻ thịt thì chúng tôi sẽ rời đi. Có lẽ sẽ là ngày kia’ Tôi đột ngột nói với Hội trưởng.
‘Tôi có thể thấy cậu đang nhanh chóng để tiến vào dungeon đó’ Ông nói với một nụ cười, hiểu lầm sự bất đồng quan điểm của tôi với Fer. Tôi cần phải chỉnh lại việc đó để giữ lại những nổ lực của tôi cho cuộc bàn luận trong tương lai với Fer và Sui về việc không tiến vào dungeon. ‘Tôi sẽ hỏi Guild ở những thành phố khác về những yêu cầu phù hợp trên đường tiến tới địa điểm cuối cùng ở Berleean của cậu. Tôi khá chắc là sẽ một vài yêu cầu ở Doran vì cậu biết nó là dungeon mà, sẽ thu hút những quái vật hạng cao’
Không, tôi không biết và tôi cũng không cần phải biết điều đó …
‘Ta hiểu’ Fer nói ‘Mấy nhiệm vụ tầm thường như thế sẽ không làm ta tốn thời gian để xử lý. Sau đó chúng ta có thể vào dungeon nhỉ?’
‘Vâng, tất nhiên’ Hội trưởng nói ‘Tôi sẽ thông báo với Hội trưởng ở Doran về kế hoạch của các bạn’
‘Tốt. Ta đang mong chờ để chinh phục dungeon ở thành phố của con người’
‘Sui cũng mong chờ nó ạ-’ Sui cuồng chiến thêm vào.
‘Không không không, ta sẽ không vào dungeon đâu’ Tôi phản đối qua thần giao cách cảm nhưng Fer không thèm nghe, nó nhắm mắt lại và bắt đầu ngáy. Tôi tự hỏi có phải nó giả vờ ngủ để bơ lời tôi nói không. Tôi bắt đầu nhận ra thì nó đã cố gắng để làm điều đó. Nó đôi khi thực sự phiền phức mà.
‘Hahaha, cậu cũng có những vấn đề riêng của mình nhỉ, Mukouda-sama’ Hội trưởng cười lớn.
‘Vâng, đi du ngoạn với 2 ông tướng này cũng không dễ dàng gì’ Tôi đồng tình.
‘Vì cậu sẽ cần bản đồ này trong chuyến đi nên tôi giao nó lại cho cậu’ ông nói và cuộn tấm bản đồ lại rồi tặng cho tôi. Tôi nhận món quà của ông với một lời cảm ơn.
‘Tôi hiểu và xin cảm ơn. Làm ơn hãy liên hệ với Hội trưởng của những thành phố trong cuộc hành trình của chúng tôi để họ biết chúng tôi sẽ cố gắng hết mình để hỗ trợ’
‘Oh, tôi sẽ làm’ Hội trưởng nói ‘Nghĩ về nó thì có khả năng Hội mạo hiểm giả ở Doran có thể xẻ thịt con Thổ Long đó cho cậu đấy. Tôi cũng sẽ thông báo cho Hội trưởng của Doran về việc này’
‘Cảm ơn rất nhiều’ Tôi nói ‘Oh, liệu có khả thi để chuyển tin tới tôi nếu thương nhân Lambert-san muốn liên lạc?’
Tôi đã phát hiện ra trước đó rằng các Guild Mạo hiểm giả có thể truyền tin qua lại bằng cách sử dụng công cụ ma thuật nào đó và chúng sẽ được dùng để thông báo với những Guild khác là tôi đang đến. Tôi mong tôi có thể sử dụng dịch vụ truyền tin đó cho mục đích của mình. Hi vọng là những nhân viên của Guild và Sandra-chan lắm mồm xuyên lục địa không loan tin với mọi người về kế hoạch của bọn tôi …
‘Ha-, cậu quen với Lambert-san sao?’ Hội trưởng hỏi. Có vẻ ông ấy khá thân thiết với Lambert-san, một dấu hiệu khác của việc Lambert-san là một thương nhân cao cấp trong thành phố này.
‘Yeah, chúng tôi có một thỏa thuận kinh doanh. Tôi nhờ anh ấy làm cho tôi một chiếc áo choàng với da Wyvern nhưng nó sẽ tốn chút thời gian trước khi sẵn sàng để tôi nhận nó’
‘Tôi hiểu. Chúng tôi sẽ truyền tin đi nếu Lambert-san muốn liên lạc với cậu’
‘Cảm ơn. Chúng tôi sẽ quay lại vào ngày kia’ Tôi vừa nói xong thì Fer tỉnh dậy từ giấc ngủ giả vờ của nó và chúng tôi rời khỏi Guild Mạo hiểm giả.
‘Được rồi, quay lại nhà trọ thôi chứ?’ Tôi hỏi Fer.
‘Đúng vậy. Bữa tối nay là thịt Wyvern’ Nó hống hách tuyên bố, chảy đầy dãi một lần nữa.
‘Yeah, ta biết rồi’ Tôi đồng ý và bắt đầu thắc mắc là thịt Wyvern sẽ có vị như thế nào. Tôi chẳng biết nhưng Fer đã nhấn mạnh việc này. Khi kiểm tra thịt Wyvern chúng tôi nhận từ nhà kho Guild, nó có những đường vân trông giống thịt bò wagyu Nhật Bản hơn bất kì thứ gì. Sao mà một thứ trông đẹp đến vậy lại không ngon cơ chứ. Tôi cũng rất mong chờ nó đây.
Nhận xét
Đăng nhận xét