Chương 102: Thịt Wyvern ngon tới mức nào?
“Được rồi Fer, ta phải đưa bộ da của Wyvern tới cửa hàng của Lambert-san nên ta sẽ dừng ở đó một lúc”
“Ta biết rồi, làm ơn nhanh dùm với” Fer lại chảy dãi nữa rồi. Thịt Wyvern thật sự NGON đến thế sao?
Lambert-san là người duy nhất ở phía trước cửa hàng khi tôi đến. Tôi vào thẳng việc làm ăn luôn, sự nhiệt tình với bữa tối của Fer cũng đã bắt đầu lan sang tôi rồi.
“Lambert-san, tôi mang bộ da Wyvern tới như đã thỏa thuận đây”
“Oh, tuyệt vời. Làm ơn đi lối này”
Lambert-san dẫn tôi đi tới phòng khách phía sau cửa hàng, nơi tôi trải đống da Wyvern lên bàn.
“Tôi muốn có một cái áo choàng và một cái thắt lưng có bao đựng (trans: giống cái bao đựng súng hay treo ở thắt lưng) cùng với một đôi giày làm từ thứ này”
“Vâng, thật vậy” Lambert-san lẩm bẩm, miễn cưỡng hướng ánh mắt lên từ đống da thô trên bàn. Dù sao thì ông ấy cũng không chảy nước dãi như Fer. “Rất tốt, cậu có thể đợi tôi một chút không?”. Lambert-san nhanh chóng quay trở lại công việc và rời phòng, sau một lúc thì ông quay lại.
“Được rồi, đây là hóa đơn cho đơn đặt hàng của cậu và chứng nhận là tôi đã nhận bộ da Wyvern …”
Lambert-san đưa tôi một cái thẻ gỗ có ngày tháng và chi tiết đơn đặt hàng của tôi được ghi vào đó. Việc tôi trao tận tay da Wyvern cho Lambert-san cũng được ghi lại.
“Vì chúng tôi sẽ đưa cậu sản phẩm để đôi lại cái thẻ này trong nửa năm tới nên làm ơn đừng đánh mất” Lambert-san cười lớn “Mà trong trường hợp nếu cậu làm mất cái thẻ thì nó cũng sẽ ổn thôi vì tôi không dễ gì quên được cậu hay đơn đặt hàng này đâu, Mukouda-san”
“Không, tôi sẽ rất cẩn thận để không làm mất nó” Tôi nói “Tôi rất mong chờ được nhận đơn hàng của mình trong nửa năm tới” Tôi nghĩ một chút “ Tôi dự định sẽ lời thành phố này sớm thôi, Lambert-san. Nếu cần liên hệ với tôi hay muốn biết nơi tôi ở thì anh nên nói chuyện với Hội trưởng của Hội Mạo hiểm giả. Tôi đã nói với ông ấy rằng anh có thể sẽ muốn liên hệ với tôi và ông ấy nói sẽ chuyển bất kì tin nhắn nào từ anh tới Guild Mạo hiểm giả khác ở thành phố tôi sẽ đến. Tôi có thể trả lời anh theo cách tương tự”
“Oh, cậu sẽ rời khỏi đây sao?” Lambert-san nói với sự ngạc nhiên “Tôi đã mặc nợ Mukouda-san rất nhiều thứ”
“Không không, cảm ơn vì sự giúp đỡ của anh. Thành phố này là một nơi rất thích hợp để ở”
Chà, ngoại trừ việc Wyvern tấn công và đàn Huyết giác ngưu hung hăng cùng với làng goblin và … nhưng những việc đó chủ yếu là do sự cuồng chiến của Fer mà ra.
“Tôi sẽ quay trở lại sau nửa năm khi áo choàng và các vật phẩm khác đã hoàn thành”
Tôi cúi đầu “Một lần nữa xin cảm ơn”
“Không, tôi nên cảm ơn cậu mới phải. Tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng đơn hàng khi cậu quay trở lại”
“Vâng, cảm ơn”
Sau khi giao tấm da của Wyvern cho Lambert-san, chúng tôi rời khỏi cửa hàng.
“Này Fer, vì chúng ta đang định đi ra biển, liệu chúng ta có nên xuất phát vào ngày kia khi ta nhận được tiền từ nhiệm vụ thảo phạt đàn Wyvern và tiền bán nguyên liệu không?”
Tôi không rõ, có thể Fer muốn ở lại đây thêm chút nữa thì sao.
“Tất nhiên” Fer thẳng thừng đáp “Ta cảm thấy hứng thú khi nghe về Thành phố Dungeon. Thực tế là ta chỉ muốn đến đó ngay và luôn”
“Không, ta không quan tâm dù ngươi có nói thế bao nhiêu lần đi nữa, ta sẽ không tiến vào một dungeon nào nữa. Dù sao thì chúng ta sẽ tới một thành phố được gọi là Claire trước khi tới được Doran nơi có dungeon. Ngươi sẽ phải đợi thôi”
“Muu, đúng thế thật, đó là những gì ngươi đã chấp nhận. Chúng ta sẽ nhận những yêu cầu đó sao?”
“Tất nhiên là chúng ta sẽ nhận. Nhưng chúng có chút khó khăn nào với ngươi không, Fer?” Tôi có chút lo lắng dù tôi đã nhìn thấy Fer hạ gục các thể loại quái vật cao cấp theo cái cách duy nhất mà chỉ “bé” Fenrir 1000 năm tuổi, siêu bá đạo còn được ban phước bởi Nữ thần có thể.
“Này, chẳng có gì ngoài kia mà ta không giải quyết được. Ta sẽ đánh bay bất kì yêu cầu nào đang đợi chúng ta ở Claire nhanh chóng rồi chúng ta có thể thẳng tiến tới Thành phố Dungeon”
“Chúng ta sẽ không tới đó sớm đâu” Tôi chỉnh lại “Đất nước này cho phép chúng ta đi tới mọi nơi chúng ta muốn và đáp lại bằng một vài yêu cầu. Ta muốn nuông chiều bản thân mình, tham quan ngắm cảnh một chút khi đến Claire” Tôi nhìn xuống bộ quần áo buồn tẻ mà mình đang mặc “Thành phố đó nổi tiếng về kéo sợi và dệt nên ta cũng muốn một số bộ quần áo mới. Ta sẽ ở đó vài ngày”
“Muu, dungeon …” Thôi rên rỉ đi, Fer. Nó không phù hợp với ngươi đâu và biểu hiện đó cũng không có tác dụng với ta.
“Dungeon ở Doran không chạy đi đâu đâu mà sợ nên chúng ta không cần phải vội vàng làm gì. Tận dụng thời gian đi xung quanh ngắm cảnh là một ý tưởng hay đó” Tôi cứng rắn nói.
“Nuu, chẳng khác được” Fer rầu rĩ.
*******
Chúng tôi quay trở lại nhà trọ trong vài phút và Fer ngẩng đầu lên khi nghe tôi nói.
“Được rồi, thế ngươi muốn ăn gì đây?” Tôi hỏi thừa. Tôi biết là Fer chẳng nghĩ một cái gì khác trong suốt chặng đường từ cửa hàng Lambert-san về, nhìn vào đống nước dãi đang chảy ra từ mồm nó xem.
“Umu, thịt Wyvern”
“Rồi rồi” Tôi lấy ít thịt Wyvern ra khỏi Hộp vật phẩm. Dù bạn có nhìn như nào đi nữa, thứ thịt nào rõ ràng là nguyên liệu đứng hàng đầu. Nhìn nó y hệt thịt bò Wagyu A5 mà đôi khi bạn sẽ thấy trên tạp chí và những chương trình đặc biệt dành cho người sành ăn. Từng đường vân mỡ chạy qua miếng thịt là nó trông rất đáng mong chờ.
Người ta nói chất lượng miếng thịt sẽ phụ thuộc vào thức ăn của loài đó và chỉ nhìn vào miếng thịt này thì tôi đoán lũ Wyvern chắc thường xuyên ăn thứ gì đó ngon lành rồi. Nó là một loài quái vật mạnh mẽ nên tôi đang thắc mắc về việc đó. Cũng có thể loại thịt này chỉ đơn giản là ngon nhất rồi bất kể chế độ ăn uống của sinh vật đó. Ma thuật sao? Tôi nhớ tới viên ma thạch của Wyvern mà ông chú Johan đã đưa cho tôi, nó có liên quan gì không? Rời mắt mỏi đường vân trên thịt Wyvern, tôi suy nghĩ kĩ càng xem sẽ nấu món gì nhưng thực sự chỉ có duy nhất một đáp án.
“Bít tết” Tôi lẩm bẩm và mở Siêu thị Trực tuyến. Với sự tuyệt hảo của miếng thịt thì tôi chỉ sử dụng muối và tiêu, nhưng nó cần là loại muối và tiêu tốt nhất cho món này. Nhìn qua danh sách muối được bán, một sản phẩm lọt vào mắt tôi. Đây là cái gì “muối mặt trời được làm trong một năm bằng cách kéo nước biển vào các cánh đồng muối”. Okay, tôi mua gói muối giá cao cho người sành ăn này. Sau đó là đến tiêu. Tôi chọn hạt tiêu đen, vẫn còn trong lọ để giữ chúng được tươi. Xoay phần trên của lọ để nghiền hạt tiêu và rắc chúng trực tiếp lên món ăn.
Chỉ có duy nhất 2 thứ được thêm vào miếng thịt, không sốt hay món ăn kèm. Tôi cũng mua chút rượu vang để thưởng thức cùng với món thịt đơn giản này bởi vì, thì, tôi thích thế thôi. Đến lúc nấu nướng rồi. Trước hết tôi cắt miếng thịt Wyvern to dày thành từng miếng bít tết rồi cho chút dầu vào chảo rán, để lửa to. Tôi đoán mỡ trong thịt Wyvern sẽ bù đắp cho lượng dầu ít ỏi mà tôi cho vào. Tôi rắc thêm muối vào tiêu vào cả 2 mặt của miếng bít tết và nấu nó. Thịt có chất lượng kiểu này nên được làm tái nên tôi nhanh chóng nướng xém 2 mặt rồi bỏ ra khỏi chảo và để nó trên đĩa một phút.
Nó trông thực sự ngon miệng. Ok, trước hết, thử một miếng … *ực*
… Chà. Không thể tin nối nó ngon đến mức này. Nó tan chảy giữa hàm răng của tôi, hương vị của miếng thịt tràn ra khắp miệng. Nó ngon đúng như vẻ ngoài vậy, không, còn ngon hơn. Tôi nhớ lại món thịt bò Wagyu sản xuất trong nước mà tôi được ăn một lần ở một cửa hàng nối tiếng khi tôi được thưởng ở chỗ làm. Bịt tết Wyvern này còn ngon hơn thế.
“Này, nhanh lên. Ta cũng muốn ăn nó nữa”
“Sui cũng muốn ăn-”
“Oh, xin lỗi. Ta sẽ nấu cho 2 đứa luôn đây” Tôi làm nóng chảo lần nữa. “Bởi vì miếng thịt đã quá ngon rồi nên ta nghĩ tốt nhất là nấu nó một cách đơn giản chỉ với muối và tiêu để tẩm ướp” Tôi giải thích một cách không cần thiết.
“Gì cũng được, chỉ cần nhanh lên” Fer – kẻ tham ăn ra lệnh, nước dãi từ miệng nó đã chạm đến mặt đất rồi.
“Chủ nhân, nhanh lên ạ-” Sui – bé phàm ăn chen vào, nhảy nhót xung quanh háo hức.
Tôi nướng bít tết thịt Wyvern sau đó nhanh chóng thêm muối và tiêu vào rồi đặt ra đĩa.
“Oh, thịt Wyvern còn ngon hơn nhiều khi được nấu” Fer tuyên bố khi đĩa bít tết mất hút vào trong mồm nó.
“Thứ thịt này ngon và mềm ạ” Sui đồng tình, đĩa bít tết của Sui cũng biến mất như bởi ma thuật.
Đúng là thịt Wyvern ngon thực sự. Hương vị của nó không thể tin nối, chỉ có thể trải nghiệm mới hiểu. Trong khi tôi đang làm bít tết truyền thống cho Fer và Sui trước khi chúng nó đòi hỏi thêm “Đĩa nữa”, tôi cho miếng bít tết của tôi vào miệng. *sung sướng*. Tôi nhấm nháp một ly rượu vang, tất nhiên là vang đỏ đi kèm với bít tết rồi. Miếng thịt ngon lành tan chảy cùng với rượu vang làm tôi cảm thấy thật xa hoa.
Vì chúng tôi tận hưởng thịt Wyvern nên Fer và Sui cứ tiếp tục ăn đến khi 2 đứa thỏa mãn trong khi tôi phải làm bít tết hết lần này đến lần khác.
“Ta biết rồi, làm ơn nhanh dùm với” Fer lại chảy dãi nữa rồi. Thịt Wyvern thật sự NGON đến thế sao?
Lambert-san là người duy nhất ở phía trước cửa hàng khi tôi đến. Tôi vào thẳng việc làm ăn luôn, sự nhiệt tình với bữa tối của Fer cũng đã bắt đầu lan sang tôi rồi.
“Lambert-san, tôi mang bộ da Wyvern tới như đã thỏa thuận đây”
“Oh, tuyệt vời. Làm ơn đi lối này”
Lambert-san dẫn tôi đi tới phòng khách phía sau cửa hàng, nơi tôi trải đống da Wyvern lên bàn.
“Tôi muốn có một cái áo choàng và một cái thắt lưng có bao đựng (trans: giống cái bao đựng súng hay treo ở thắt lưng) cùng với một đôi giày làm từ thứ này”
“Vâng, thật vậy” Lambert-san lẩm bẩm, miễn cưỡng hướng ánh mắt lên từ đống da thô trên bàn. Dù sao thì ông ấy cũng không chảy nước dãi như Fer. “Rất tốt, cậu có thể đợi tôi một chút không?”. Lambert-san nhanh chóng quay trở lại công việc và rời phòng, sau một lúc thì ông quay lại.
“Được rồi, đây là hóa đơn cho đơn đặt hàng của cậu và chứng nhận là tôi đã nhận bộ da Wyvern …”
Lambert-san đưa tôi một cái thẻ gỗ có ngày tháng và chi tiết đơn đặt hàng của tôi được ghi vào đó. Việc tôi trao tận tay da Wyvern cho Lambert-san cũng được ghi lại.
“Vì chúng tôi sẽ đưa cậu sản phẩm để đôi lại cái thẻ này trong nửa năm tới nên làm ơn đừng đánh mất” Lambert-san cười lớn “Mà trong trường hợp nếu cậu làm mất cái thẻ thì nó cũng sẽ ổn thôi vì tôi không dễ gì quên được cậu hay đơn đặt hàng này đâu, Mukouda-san”
“Không, tôi sẽ rất cẩn thận để không làm mất nó” Tôi nói “Tôi rất mong chờ được nhận đơn hàng của mình trong nửa năm tới” Tôi nghĩ một chút “ Tôi dự định sẽ lời thành phố này sớm thôi, Lambert-san. Nếu cần liên hệ với tôi hay muốn biết nơi tôi ở thì anh nên nói chuyện với Hội trưởng của Hội Mạo hiểm giả. Tôi đã nói với ông ấy rằng anh có thể sẽ muốn liên hệ với tôi và ông ấy nói sẽ chuyển bất kì tin nhắn nào từ anh tới Guild Mạo hiểm giả khác ở thành phố tôi sẽ đến. Tôi có thể trả lời anh theo cách tương tự”
“Oh, cậu sẽ rời khỏi đây sao?” Lambert-san nói với sự ngạc nhiên “Tôi đã mặc nợ Mukouda-san rất nhiều thứ”
“Không không, cảm ơn vì sự giúp đỡ của anh. Thành phố này là một nơi rất thích hợp để ở”
Chà, ngoại trừ việc Wyvern tấn công và đàn Huyết giác ngưu hung hăng cùng với làng goblin và … nhưng những việc đó chủ yếu là do sự cuồng chiến của Fer mà ra.
“Tôi sẽ quay trở lại sau nửa năm khi áo choàng và các vật phẩm khác đã hoàn thành”
Tôi cúi đầu “Một lần nữa xin cảm ơn”
“Không, tôi nên cảm ơn cậu mới phải. Tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng đơn hàng khi cậu quay trở lại”
“Vâng, cảm ơn”
Sau khi giao tấm da của Wyvern cho Lambert-san, chúng tôi rời khỏi cửa hàng.
“Này Fer, vì chúng ta đang định đi ra biển, liệu chúng ta có nên xuất phát vào ngày kia khi ta nhận được tiền từ nhiệm vụ thảo phạt đàn Wyvern và tiền bán nguyên liệu không?”
Tôi không rõ, có thể Fer muốn ở lại đây thêm chút nữa thì sao.
“Tất nhiên” Fer thẳng thừng đáp “Ta cảm thấy hứng thú khi nghe về Thành phố Dungeon. Thực tế là ta chỉ muốn đến đó ngay và luôn”
“Không, ta không quan tâm dù ngươi có nói thế bao nhiêu lần đi nữa, ta sẽ không tiến vào một dungeon nào nữa. Dù sao thì chúng ta sẽ tới một thành phố được gọi là Claire trước khi tới được Doran nơi có dungeon. Ngươi sẽ phải đợi thôi”
“Muu, đúng thế thật, đó là những gì ngươi đã chấp nhận. Chúng ta sẽ nhận những yêu cầu đó sao?”
“Tất nhiên là chúng ta sẽ nhận. Nhưng chúng có chút khó khăn nào với ngươi không, Fer?” Tôi có chút lo lắng dù tôi đã nhìn thấy Fer hạ gục các thể loại quái vật cao cấp theo cái cách duy nhất mà chỉ “bé” Fenrir 1000 năm tuổi, siêu bá đạo còn được ban phước bởi Nữ thần có thể.
“Này, chẳng có gì ngoài kia mà ta không giải quyết được. Ta sẽ đánh bay bất kì yêu cầu nào đang đợi chúng ta ở Claire nhanh chóng rồi chúng ta có thể thẳng tiến tới Thành phố Dungeon”
“Chúng ta sẽ không tới đó sớm đâu” Tôi chỉnh lại “Đất nước này cho phép chúng ta đi tới mọi nơi chúng ta muốn và đáp lại bằng một vài yêu cầu. Ta muốn nuông chiều bản thân mình, tham quan ngắm cảnh một chút khi đến Claire” Tôi nhìn xuống bộ quần áo buồn tẻ mà mình đang mặc “Thành phố đó nổi tiếng về kéo sợi và dệt nên ta cũng muốn một số bộ quần áo mới. Ta sẽ ở đó vài ngày”
“Muu, dungeon …” Thôi rên rỉ đi, Fer. Nó không phù hợp với ngươi đâu và biểu hiện đó cũng không có tác dụng với ta.
“Dungeon ở Doran không chạy đi đâu đâu mà sợ nên chúng ta không cần phải vội vàng làm gì. Tận dụng thời gian đi xung quanh ngắm cảnh là một ý tưởng hay đó” Tôi cứng rắn nói.
“Nuu, chẳng khác được” Fer rầu rĩ.
*******
Chúng tôi quay trở lại nhà trọ trong vài phút và Fer ngẩng đầu lên khi nghe tôi nói.
“Được rồi, thế ngươi muốn ăn gì đây?” Tôi hỏi thừa. Tôi biết là Fer chẳng nghĩ một cái gì khác trong suốt chặng đường từ cửa hàng Lambert-san về, nhìn vào đống nước dãi đang chảy ra từ mồm nó xem.
“Umu, thịt Wyvern”
“Rồi rồi” Tôi lấy ít thịt Wyvern ra khỏi Hộp vật phẩm. Dù bạn có nhìn như nào đi nữa, thứ thịt nào rõ ràng là nguyên liệu đứng hàng đầu. Nhìn nó y hệt thịt bò Wagyu A5 mà đôi khi bạn sẽ thấy trên tạp chí và những chương trình đặc biệt dành cho người sành ăn. Từng đường vân mỡ chạy qua miếng thịt là nó trông rất đáng mong chờ.
Người ta nói chất lượng miếng thịt sẽ phụ thuộc vào thức ăn của loài đó và chỉ nhìn vào miếng thịt này thì tôi đoán lũ Wyvern chắc thường xuyên ăn thứ gì đó ngon lành rồi. Nó là một loài quái vật mạnh mẽ nên tôi đang thắc mắc về việc đó. Cũng có thể loại thịt này chỉ đơn giản là ngon nhất rồi bất kể chế độ ăn uống của sinh vật đó. Ma thuật sao? Tôi nhớ tới viên ma thạch của Wyvern mà ông chú Johan đã đưa cho tôi, nó có liên quan gì không? Rời mắt mỏi đường vân trên thịt Wyvern, tôi suy nghĩ kĩ càng xem sẽ nấu món gì nhưng thực sự chỉ có duy nhất một đáp án.
“Bít tết” Tôi lẩm bẩm và mở Siêu thị Trực tuyến. Với sự tuyệt hảo của miếng thịt thì tôi chỉ sử dụng muối và tiêu, nhưng nó cần là loại muối và tiêu tốt nhất cho món này. Nhìn qua danh sách muối được bán, một sản phẩm lọt vào mắt tôi. Đây là cái gì “muối mặt trời được làm trong một năm bằng cách kéo nước biển vào các cánh đồng muối”. Okay, tôi mua gói muối giá cao cho người sành ăn này. Sau đó là đến tiêu. Tôi chọn hạt tiêu đen, vẫn còn trong lọ để giữ chúng được tươi. Xoay phần trên của lọ để nghiền hạt tiêu và rắc chúng trực tiếp lên món ăn.
Chỉ có duy nhất 2 thứ được thêm vào miếng thịt, không sốt hay món ăn kèm. Tôi cũng mua chút rượu vang để thưởng thức cùng với món thịt đơn giản này bởi vì, thì, tôi thích thế thôi. Đến lúc nấu nướng rồi. Trước hết tôi cắt miếng thịt Wyvern to dày thành từng miếng bít tết rồi cho chút dầu vào chảo rán, để lửa to. Tôi đoán mỡ trong thịt Wyvern sẽ bù đắp cho lượng dầu ít ỏi mà tôi cho vào. Tôi rắc thêm muối vào tiêu vào cả 2 mặt của miếng bít tết và nấu nó. Thịt có chất lượng kiểu này nên được làm tái nên tôi nhanh chóng nướng xém 2 mặt rồi bỏ ra khỏi chảo và để nó trên đĩa một phút.
Nó trông thực sự ngon miệng. Ok, trước hết, thử một miếng … *ực*
… Chà. Không thể tin nối nó ngon đến mức này. Nó tan chảy giữa hàm răng của tôi, hương vị của miếng thịt tràn ra khắp miệng. Nó ngon đúng như vẻ ngoài vậy, không, còn ngon hơn. Tôi nhớ lại món thịt bò Wagyu sản xuất trong nước mà tôi được ăn một lần ở một cửa hàng nối tiếng khi tôi được thưởng ở chỗ làm. Bịt tết Wyvern này còn ngon hơn thế.
“Này, nhanh lên. Ta cũng muốn ăn nó nữa”
“Sui cũng muốn ăn-”
“Oh, xin lỗi. Ta sẽ nấu cho 2 đứa luôn đây” Tôi làm nóng chảo lần nữa. “Bởi vì miếng thịt đã quá ngon rồi nên ta nghĩ tốt nhất là nấu nó một cách đơn giản chỉ với muối và tiêu để tẩm ướp” Tôi giải thích một cách không cần thiết.
“Gì cũng được, chỉ cần nhanh lên” Fer – kẻ tham ăn ra lệnh, nước dãi từ miệng nó đã chạm đến mặt đất rồi.
“Chủ nhân, nhanh lên ạ-” Sui – bé phàm ăn chen vào, nhảy nhót xung quanh háo hức.
Tôi nướng bít tết thịt Wyvern sau đó nhanh chóng thêm muối và tiêu vào rồi đặt ra đĩa.
“Oh, thịt Wyvern còn ngon hơn nhiều khi được nấu” Fer tuyên bố khi đĩa bít tết mất hút vào trong mồm nó.
“Thứ thịt này ngon và mềm ạ” Sui đồng tình, đĩa bít tết của Sui cũng biến mất như bởi ma thuật.
Đúng là thịt Wyvern ngon thực sự. Hương vị của nó không thể tin nối, chỉ có thể trải nghiệm mới hiểu. Trong khi tôi đang làm bít tết truyền thống cho Fer và Sui trước khi chúng nó đòi hỏi thêm “Đĩa nữa”, tôi cho miếng bít tết của tôi vào miệng. *sung sướng*. Tôi nhấm nháp một ly rượu vang, tất nhiên là vang đỏ đi kèm với bít tết rồi. Miếng thịt ngon lành tan chảy cùng với rượu vang làm tôi cảm thấy thật xa hoa.
Vì chúng tôi tận hưởng thịt Wyvern nên Fer và Sui cứ tiếp tục ăn đến khi 2 đứa thỏa mãn trong khi tôi phải làm bít tết hết lần này đến lần khác.
Nhận xét
Đăng nhận xét