Chương 21 - Cách thức huấn luyện của Fel
Tôi đã rất nỗ lực tập luyện ma pháp.
Ròng rã 3 ngày liền, chỉ luyện ma lực chảy khắp cơ thể.
Thế nên, tôi tin chắc mình sẽ làm được
Làm được, xua vl luôn.
Làm thiệt đây nè.
“Hỏa cầu”
Một quả cầu lửa xuất hiện trên lòng bàn tay phải tôi giơ ra.
Nhưng mà, chỉ thế thôi thì chưa thể gọi là Hỏa cầu hoàn chỉnh được.
Ném ra nó phải nổ bùm một phát cơ.
Tôi ném thử quả Hỏa cầu ra trước mặt.
Quả Hỏa cầu bay lờ đờ, được khoảng 20 mét thì rơi bịch xuống đất.
“Bụp”
Một vụ nổ be bé xảy ra (cứ cho nó là vụ nổ đi)
Nói ra thấy hơi nhục nhưng quả thực thế này thì yếu quá.
Thậm chí còn không thể coi là một đòn tấn công được.
Con Fel bên cạnh đang khịt khịt mũi như thể chế nhạo công sức của tôi.
Chết tiệtttt
“Đã luyện tập đến thế rồi mà chỉ làm được có vậy. Ta thấy ngươi nên thử thực chiến xem sao. Thay vì dành nhiều thời gian luyện tập, một lần thực chiến sẽ giúp ngươi học được nhiều thứ hơn đó”
“Mày nói cũng đúng......... Cơ mà, thực chiến là chiến đấu với ma thú ấy hả? Kiếm không biết xài, ma thuật thì cùi như thế này. Nhỡ bị thương thì làm sao?”
“Lo cái giề, ta sẽ tạo kết giới cho. Nó sẽ cản mọi đòn tấn công của ma thú, trừ đòn tấn công của ngươi. Với cả còn có ta bên cạnh mà, sao phải xoắn”
“Nhưng mà.... ta sợ bị thương lắm...............”
“Đừng có nhát cáy thế chứ. Nhanh leo lên lưng ta coi”
Fel chán ngấy với cái thái độ rụt rè của tôi và bắt tôi leo lên lưng nó.
“Nè nè, từ từ, khoan đã nào, mày định cho tao đi đâu đấy hả”
“Đi gặp ma thú chứ đi đâu”, con Fel thản nhiên đáp lại trước sự luống cuống của tôi.
“M, ma thú thiệt hả. Trình tao giờ vẫn chưa đủ đâu!”
“Không phải lo. Ta sẽ chọn mấy con yếu yếu phù hợp với trình độ của ngươi. Có ta ở bên thì ngươi sợ cái gì chứ”
Mày thì không chứ tao thì có đấy, nhiều là đằng khác.
Bị coi là hèn nhát cũng mặc, có điên mới tự nhiên đi đánh nhau với ma thú.
“Vừa may có bọn goblin ở đằng kia. Ta sẽ ẩn sự hiện diện của ta để bọn chúng khỏi bỏ chạy, ngươi cứ thong thả mà chiến nhá”
Nói xong, Fel lao tới chỗ bọn Goblin.
May may cái đầu mày á.
..............
Nhiều Goblin vãi chưởng.
Hẳn một căn cứ Goblin luôn ấy chứ.
“Goblin đó. Ném thử Hỏa cầu vào chúng đi”
Đùa tao hả mày.
Đông thế kia để chết tao à
“Chiến luôn đê”
“Nói thì dễ, cả một bầy thế kia sao tao chiến nổi”
“Đã bảo là có kết giới rồi, không sao đâu”
“Mày thì không sao chứ tao thì có sao đấy”
“Nhát đến thế là cùng. Nếu ngươi không ra thì để ta bắt ngươi ra”
Nói xong, Fel tru lên một tiếng “À hú ―――”.
Và thế là, bọn Goblin đồng loạt quay sang.
Cái đệt, bị bọn Goblin nhận ra rồi.
Một đống Goblin mang theo gậy gộc, mã tấu đồng loạt lao tới.
“Thế này thì ngươi không muốn cũng phải bem rồi. Cứ phóng ma pháp riết thì cơ thể sẽ nhớ thôi. Ta đi săn mấy con Goblin thủ lĩnh đây”
“Ê, đừng bỏ ta mà đi như thế”
Cái gì mà “Cứ phóng ma pháp riết thì cơ thể sẽ nhớ thôi”.
Đm! Nhớ mặt tao đấy con cờ hó!
Uwaaa, bọn goblin sắp ập tới rồi.
“Hỏa cầu, Hỏa cầu, Hỏa cầu”
Mấy quả cầu lửa cùi bắp của tôi phi trúng mấy Goblin.
Dù có yếu thì cầu lửa vẫn là cầu lửa, vẫn gây sát thương cho bọn Goblin.
Tôi vẫn tiếp tục ném Hỏa cầu.
Bọn Goblin đã quây kín xung quanh, nhưng mọi đòn tấn công của chúng, như vung gậy, xiên dao hay bổ rìu thì đều bị kết giới của Fel chặn lại hết.
Dù vậy, sự xuất hiện của cả bầy Goblin vẫn làm tôi vô cùng sợ hãi.
Để át đi nỗi sợ, tôi ném Hỏa cầu không ngừng nghỉ.
“Hỏa cầu, Hỏa cầu, Hỏa cầu”
Tôi ném hết quả Hỏa cầu này đến quả Hỏa cầu khác cho cơ thể quen với việc sử dụng ma lực, như lời Fel bảo.
“Hỏa cầu, Hỏa cầu, Hỏa cầu”
Quả cầu lửa tôi ném ra tăng dần sức mạnh và tốc độ sau mỗi lần ném.
Có vẻ như tôi đã nắm được cảm giác sau nhiều quả Hỏa cầu được ném ra.
“Hỏa cầu, Hỏa cầu, Hỏa cầu”
Một quả nữa, rồi lại một quả nữa.
Không biết đã bao nhiêu phút đã trôi qua.
“Haaaa, haaaa........ Hỏa cầu!!!!!”
Một quả cầu lửa to gần bằng quả bóng chuyền bay với vận tốc khá nhanh, đập vào đám Goblin và nổ tung dữ dội.
Quả Hỏa cầu lần này đã đạt đúng kích cỡ tôi mong muốn, và đó cũng là quả cuối cùng tôi có thể ném ra.
“Hế, hết sức rồi.....”
Đây phải chăng là trạng thái cạn kiệt ma lực?
Cơ thể nặng trịch, không còn cảm giác.
Goblin còn nhiều như thế này, vậy mà tôi không còn đủ sức để nhấc nổi thân mình nữa
“Fufu, làm là được mà, thấy không”
“Fel..........”
Oh, mày về rôi đấy à.
Tao hết xí quách rồi.
Còn lại trông vào mày đó.
Ngay khi nhìn thấy hình bóng Fel, tôi lập tức rơi vào trạng thái bất tỉnh.
Nhận xét
Đăng nhận xét