Chương 23 - Khả năng thần giao cách cảm với Fel
“Này Fel, từ đầu chúng ta phiêu lưu mà không có đích đến cụ thể nào, vậy mi có chỗ nào muốn tới không?”
Đối với tôi, sau khi rời được khỏi cái vương quốc thối nát Leisehel, chỉ cần đi tới nơi nào xa xa là được.
“Vậy thì đi về phía tây nhé? Ở sâu trong khu rừng phía tây có nhiều ma thú ăn ngon lắm”
“Phía tây? Ở phía tây có những quốc gia nào vậy?”
“Chuyện đó thì ta không biêt”
Không biết mà gợi ý như thật, cái con cờ hó này....
“Tên và thông tin về các quốc gia là thứ vô cùng quan trọng đó. Nhỡ ở đó đang xảy ra chiến tranh thì sao”
“Ta nào để ý mấy thứ đó. Con người có đánh nhau thì cũng chả can hệ gì tới ta. Nói cho cùng thì thời nào loài người chả gây chiến tranh với nhau”
Đến tên các quốc gia mà còn không biết, hỏi đúng là phí nước bọt.
Cơ mà, nếu mình mạnh như Fel, kiểu có băng qua vùng chiến sự cũng chả bị thương nổi thì mấy cái thông tin kiểu như tên quốc gia của loài người chả đáng để nhớ vào đầu thật.
Thế nhưng, tôi không phải là Fel.
Theo như Fel nói thì có vẻ ở thế giới này, việc tranh chấp giữa các quốc gia vẫn xảy ra liên miên.
Chiến tranh giữa vương quốc Leisehel với vương quốc láng giềng Malveil là một minh chứng rõ ràng về điều đó.
Quả nhiên là khi đi phiêu lưu, việc nắm được thông tin về các quốc gia trên thế giới vô cùng quan trọng.
Thứ mà tôi cần hiện giờ là một tấm bản đồ.
Tôi đã đi ngang qua khá nhiều ngôi làng mà không hề rẽ vào, cũng chỉ bởi con Fel.
Nhưng giờ phải ghé qua để mua bản đồ thôi.
◇ ◇ ◇ ◇ ◇
“Phía trước có một ngôi làng”
Fel nói với tôi rằng nó có khả năng cảm nhận sự hiện diện và có thể nhận biết được ma thú hay con người.
“Chúng ta bỏ qua nó như mọi khi chứ?”
“Không, lần này chúng ta sẽ ghé qua đó. Ta muốn mua bản đồ”
Ngay khi cổng làng hiện ra trước mắt, một người trông như lính gác cổng đã giơ giáo ra trước mắt và hô “Dừng lại”
“Tôi là mạo hiểm giả tên Mukouda. Còn đây là thú nuôi của tôi”
“Có gì chứng minh không?”
“Xin hãy nhìn vào thẻ hội của tôi”
Tôi muốn trình cả thẻ hội mạo hiểm giả lẫn thẻ thương hội ra, nhưng vì Fel đi cùng nên để chứng minh Fel là thú nuôi của tôi thì tôi chỉ phải xuất trình thẻ mạo hiểm giả (trên thẻ có ghi cả tên, thứ hạng và thú nuôi đi kèm)
1 trong 2 người lính gác cổng rụt rè lại gần chỗ tôi.
“Đây là thẻ hội của tôi”
“Có vẻ đây đúng là thú nuôi của ngươi. Nó là Cự Langà?”
Hình như lính gác cổng nhầm Fel với Great Wolf. Nhưng như thế lại tốt hơn là biết danh tính thật của Fel nên tôi gật đầu đáp lại “Vâng ạ”
“Ê (Suỵt).......”
Fel định cất tiếng nói nên tôi chặn miệng lại.
Mới chỉ biết là Cự Langthôi mà đã sợ thế kia rồi, chả biết mấy tên lính canh phản ứng thế nào nếu biết đây là Fenrir huyền thoại nữa.
Chưa kể một đống người dân đang tập trung ngó ngiêng từ xa.
「Ta méo phải là Great Wolf」
Đột nhiên, giọng nói của Fel xuất hiện trong đầu tôi.
“Uwa”
“Gì thế?”
“Kh, không có gì...”
“Bắt ma thú cấp A Cự Langlàm thú nuôi, cậu quả là một mạo hiểm giả tài năng đó”
Tôi cười trừ trước câu nói của lính gác cổng.
「Đã bảo ta méo phải là Cự Langrồi mà」
Giọng nói của Fel một lần nữa xuất hiện trong đầu tôi. Tôi quay sang lườm nó.
「Sao hả? Đây là thần giao cách cảm. Chủ và thú có thể dùng để giao tiếp với nhau」
Ủa, lần đầu nghe thấy đó nha.
「Um, đây cũng là lần đầu ta lập khế ước với con người, nên ta suýt quên béng mất khả năng này đó」
Fel, sao mày có thể quên một thứ quan trọng như thế này hả.
Mà khoan, nếu chủ và thú có thể dùng thần giao cách cảm để giao tiếp với nhau, tức là mình cũng có thể chủ động nói chuyện với Fel qua thần giao cách cảm nhỉ.
「Alo, alo 1234, Fel nghe rõ trả lời」
「Nghe thấy òi」
「Lí do ta gọi mi là Cự Langlà bởi làm thế sẽ có lợi cho chúng ta. Thử nghĩ mà xem, mới chỉ biết là Cự Langthôi đã sợ thế kia rồi, nếu biết mi là Fenrir huyền thoại thì chuyện gì sẽ xảy ra đây? 」
「Nhưng mà.....」
「Không nhưng nhị gì hết. Thay vì gây chú ý khắp nơi. lẳng lặng phiêu lưu chả hơn à. Cứ quyết vậy đi, từ giờ, mỗi khi vào làng mạc hay thị trấn của con người, mi sẽ là Great Wolf」
「Umm, tại sao?」
「Nếu bọn quý tộc và quan lại biết ngươi là Fenrir thì họ sẽ bắt đầu hành động, khi đó thì phiền toái lắm」
「Nếu thế thì ta thịt hết bọn chúng là được mà?」
「Nói thì dễ, gặp ai mi cũng định thịt thì ta biết đi đâu về đâu hả. Chưa biết chừng, các quốc gia sẽ liên thủ lại để tiêu diệt mi đó」
「Thiệt tình, mà đúng là vậy nhỉ」
「Hiểu ra rồi hả. Thế nên để mọi thứ suôn sẻ, ta mới phải gọi mi là Great Wolf」
「Nếu ngươi đã nói vậy thì ta cũng đành phải nghe theo thôi」
「Thêm một điều nữa, những chỗ có người như trong thị trấn hay làng mạc thì mọi giao tiếp của hai ta sẽ qua thần giao cách cảm. Nếu mi mở mồm nói tiếng người ra thì chuyện mi là Fenrir sẽ lộ mất」
「Hiểu rồi」
Sau khi nói chuyện với nhau qua thần giao cách cảm, tôi đã được cho phép vào trong làng...
Bị người dân nhòm ngó liên tục cũng thấy hơi khó chịu.
Cuối cùng, trưởng làng cũng đích thân ra mặt.
“Chào mừng đến với làng Reeden. Thưa ngài mạo hiểm giả, có việc gì mà ngài ghé qua ngôi làng đơn sơ này thế ạ?”
“Tôi muốn mua một tấm bản đồ, nên ghé qua ngôi làng này xem có bán không...”
“Ngôi làng bé nhỏ này không có thứ đắt giá như bản đồ đâu. Cách ngôi làng này 4 ngày đường có một thị trấn tên Rautel. Nơi đó không chỉ có hiệu sách mà còn có cả thư viện công cộng nữa”
Xem ra ở thế giới này, không chỉ giấy là thứ mặt hàng quý giá mà cả những thứ viết tay cũng rất đắt tiền. Bản đồ cũng được viết tay trên giấy nên mặc dù bán trong hiệu sách nhưng chúng lại có giá khá cao.
Những thứ đắt tiền chỉ có bán ở các thị trấn lớn. Thị trấn Rautel là một thị trấn lớn nằm sát kinh thành, nên hầu hết mọi mặt hàng đều được bán ở đó.
Sau khi hỏi trưởng làng mọi điều cần hỏi, tôi quyết định rời khỏi ngôi làng này luôn.
Có vẻ dân làng vẫn sợ hãi bởi sự xuất hiện của một ma thú khổng lồ như Fel, còn trưởng làng thì dường như muốn tôi rời khỏi đây càng sớm càng tốt.
Một ngôi làng không thân thiện cho lắm nhỉ.
Thôi kệ, có nơi để đến tiếp theo rồi.
Trưởng làng có nói là rời khỏi làng Reeden và đi theo con đường này khoảng 4 ngày trời là tới thị trấn Rautel.
“Khởi hành tới thị trấn Rautel thôi. Mất tận 4 ngày đường à, ta muốn sớm có bản đồ cơ”
“Hử? Muốn nhanh thì cứ leo lên lưng ta thôi?”
“Ngươi chở ta đi thì tốt quá, nhưng mà nhớ là không được phóng với tốc độ lần trước đâu đấy”
“Với tốc độ lần trước thì chưa đầy 1 ngày là đã đến nơi rồi. Hay là ngươi muốn ta phi nhanh hơn nữa?”
“Không không không, lần trước ta tí văng cả người ra rồi, nhanh hơn nữa để chết à. Bình thường mất 4 ngày thì rút xuống tầm 2 ngày là vừa. Nhớ là không được bứt tốc đâu đấy”
“Thế thì chậm rì à, mà thôi theo ý người vậy”
Vậy là, tôi cùng Fel bắt đầu khởi hành tới thị trấn Rautel.
Nhận xét
Đăng nhận xét