Chương 35: Sui, Fer và yêu cầu của Nữ thần


[Thạch đạn!]
*Byun!*, một viên đá bay ra.
Rồi, *Gatsun*, nó bắn trúng vào thân cây.
Tôi nhanh chóng chạy lại xem, nhìn có vẻ như thân cây đã bị dập nát một chút.
[Yossha!, nó đã tiến bộ rồi]
Như thường lệ vẫn chỉ có duy nhất một viên đá bay ra nhưng mừng là tốc độ bay của nó đã cải thiện và sức công phá đã tăng lên.
Cái này cũng là nhờ Phước lành của nữ thần gió Ninril (tiểu)
Mặc dù nó là (tiểu) nhưng nó vẫn rất tốt.
Cảm ơn nữ thần rất nhiều.
Hiện giờ chúng tôi đang nghỉ ngơi sau khi dùng một bữa nhẹ.
Còn tôi sử dụng khoảng thời gian đó để luyện tập thêm Earth Magic.
Fer đã nói [Ta không có hứng thú với việc đó], ngay khi ăn xong nó liền chạy biến vào rừng.
Nó bảo không cần phải lo lắng vì sẽ quay lại ngay, nó cũng đã làm một kết giới xung quanh tôi và Sui thế nên mọi thứ sẽ ổn thôi.
Sui thì đang lắc lư dưới chân tôi.
Bên cạnh đó, Sui vẫn đang lên level một cách đều đặn (sau tất cả, bé có thể lên level chỉ bằng cách ăn đồ thải của thế giới khác) và bé đã lên level 13 rồi.
Tôi rất tò mò muốn biết bé có thế lên đến level bao nhiêu.
Thôi tôi vẫn nên tiếp tục luyên tập Earth Magic.
Đúng như dự đoán, người bình thường như tôi chỉ có cách là luyện tập.
[Thạch đạn]
Fu~, tôi mệt lắm rồi.
Có lẽ tôi đã dùng sức mạnh ma thuật hơi quá.
Tất cả những gì tôi có thế làm là luyện tập, nhưng có một vấn đề là kiệt sức cũng đến cùng với việc dùng quá nhiều sức mạnh ma thuật.
Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thêm một chút ma thuật.
Chà, sẽ chẳng có gì tốt đẹp xảy ra nếu tôi đòi hỏi quá nhiều cả.
Khi bạn bị mệt thì đồ ngọt sẽ là giải pháp cứu cánh phải không?
Tôi mua một thanh socola và cà phê đóng hộp từ Siêu thị trực tuyến.
Vị ngọt và vị đắng, sự kết hợp giữa socola và cà phê đen thật tinh tế.
Khi tôi đang ăn socola, Sui chạy đến chỗ tôi.
[Sui cũng muốn ăn à?]
Khi tôi hỏi vậy, bé Sui lắc lư.
Tôi bẻ đôi thanh socola và đưa 1 nửa cho những xúc tu của Sui, bé ăn nó liền.
Thanh socola chui vào người Sui và tan chảy ngay lập tức.
Có vẻ như Sui thích socola. Bé lắc lư cả cơ thể còn hơn lúc nãy như muốn xin thêm và cọ cả người vào chân tôi.
[Bé rất giỏi trong việc làm nũng đấy biết không huh. Đợi ta tí nào]
Tôi mua thêm một thanh socola nữa cho Sui.
Tôi đưa cho nó cho Sui, bé lắc lư trong khi ăn nó ngon lành.
Tôi đoán là tôi đã mềm lòng trước Sui.
Sui thân thiện và dễ thương nên điều đó là không thể tránh khỏi.
Ngay cả như thế thì Fer đi lâu quá.
Nó nói sẽ quay lại sớm mà đã khá lâu rồi vẫn chưa thấy về.
Sau khi tôi đang thư giãn và phục hồi ma pháp cùng với Sui thì cuối cùng Fer cũng quay lại.
[Mi về muộn, Fer. Có chuyện gì à?]
[Mọi thứ vẫn ổn. Cũng không có vấn đề gì cả. n? *SunSun* …]
Fer bắt đầu ngửi xung quanh tôi và Sui.
[C-Chuyện gì vây?]
[Bọn mi đã ăn gì đó ngon lành khi ta vắng mặt đúng không?]
Giku!
Là về thanh socola đúng không?
Chẳng lẽ socola lại có mùi thơm đến thế.
[K-Không, sao à?]
Fer bắt đầu nhìn chăm chú vào tôi khi tôi trả lời.
[Mi không lừa được khứu giác của ta đâu]
Guu …….!
Chết tiệt, nó phát hiện ra rồi.
Đúng như tôi dự đoán, Fennir đánh hơi giống như chó hay sói vậy? Chắc cũng tương tự.
[Ta và Sui ăn một món gọi là socola. Ta đã kiệt sức vì tập ma pháp. Và đồ ăn ngọt thì tốt cho người bị mệt]
[Ta cũng đang mệt vì phải chạy đây, ta cũng muốn ăn thứ socola hay là cái gì đó]
Ý của mi là gì khi nói mệt.
Không đời nào nó - kẻ luôn có chỉ số ngất ngưởng có thể mệt được khi chạy có một đoạn như vậy.
[Nó không công bằng khi chỉ có mi và Sui được ăn nó]
Uu! Nếu mi đã nói vậy….
Ah~, được rồi ta biết rồi.
Tôi đã thua trước cái nhìn chằm chằm của Fer và đành phải mua thêm socola từ Siêu thị trực tuyến.
Sui cũng nhìn vào tôi như là muốn được ăn thêm (thực ra là bé không có mắt nên đó chỉ là cảm giác thôi), vì vậy tôi mua cả phần của Sui.
[Đây, socola này]
Khi tôi lấy thanh socola ra khỏi giấy gói và đưa cho Fer, nó ngấu nghiến ăn.
[Mu! Lần đâu tiên ta ăn thứ này, cũng không tệ]
Haa, thế hả? Ý tôi là tên này vừa mới ăn 10 thanh socola đấy.
Mi sẽ bị sâu răng nếu ăn nhiều như thế đấy, oh, ahh quên mất mi sẽ không sao vì mi có khả năng kháng mọi loại bệnh tật mà.
Thật đáng ghen tị!, oh, này nếu suy nghĩ như vậy thì tôi cũng có Phước lành của thần mặc dù nó chỉ là (tiểu) thế nên tôi cũng không bị sâu răng đúng không?
Mà kể cả tôi có thích ăn đồ ngọt thì cũng không ăn nhiều như Fer đâu.
Bên cạnh tôi, Sui đang hạnh phúc nhâm nhi thanh socola.
[Tông đồ, ta là Nữ thần gió Ninril đây. Hãy cầu nguyện và dâng lên socola hoặc gì đó tương tự ngay lập tức. Ah, đứng có quên dorayakki đấy]
Một giọng phụ nữ vang vọng trong đầu tôi.
Nó giống như thần giao cách cảm của Fer, nhưng tôi nghe giọng nói đó rõ ràng hơn.
Cô ấy nói cô ấy là Nữ thần Ninril nhỉ….
Cô ấy vừa yêu cầu đồ ngọt phải không?
Có thể nào đây là lời sấm truyền không?
[Đúng rồi đó. Đây là lời sấm truyền. Nhanh lên]
Có chuyện gì với lời thúc giục đó vậy.
Nữ thần gửi lời sấm truyền để yêu cầu đồ ngọt á ….. Có phải tất cả các vị thần đều như thế không?
Tôi ghét phải thừa nhận nhưng cô ấy là một Nữ thần đáng thất vọng.
Điều này làm cô ấy không còn chút phẩm giá nào.
[Im đi. Ngay cả Thần cũng cần có cái gì đó để trông mong]
Uwwa, cô ấy vừa nói ra ý định thật của mình kìa.
Thật là một nữ thân vô vọng mà.
Mặc dù tôi đã nghĩ cô ấy là một nữ thần đáng thất vọng khi nghe lời sấm [yêu cầu đồ ngọt] từ Fer.
Tại sao cô ấy không thể tự lấy thức ăn từ thế giới khác bằng Thần lực của mình.
Nếu làm thế thì cô ấy không cần phải bảo tôi dâng đồ ngọt nữa.
Mà dù sao thì tôi cũng đã nhận Phước lành thế nên tôi sẽ dâng đồ cho cô ấy.
Tôi mua socola và dorayaki từ Siêu thị trực tuyến cho Nữ thần.
[Gì vậy, mi mua tiếp cho ta à?]
[Không không, đây không phải cho mi. Bây giờ Ninril-sama vừa đưa cho ta một lời sấm. Cô ấy bảo ta phải cầu nguyện với socola như lễ vật]
[Nu, thế à. Nếu đó là lời sấm của Ninril-sama thì cầu nguyện chuẩn chỉ vào]
Tôi đặt socola và dorayaki lên thùng bìa các tông làm lễ vật và cầu nguyện.
Khi tôi mở mắt ra, socola và dorayaki đã biến mất.
[Good job]
Cái gì Good job á?
Cô biết những từ đó ở đâu vậy?
Cô đúng là một vị thần đáng thật vọng mà.
[Yosh, mi cầu nguyện xong rồi. Vậy thì đi thôi. Nhanh lên và đi đi]
Fer đang vội vàng vì lý do gì đó.
[Biết rồi nhưng có việc gì mà phải vội vàng thế?]
[K-Không có gì. Bên cạnh đó, Earth Magic của mi sao rồi?]
A-re? Có phải nó vừa mới đổi chủ đề không?
[Như mọi khi, vẫn chỉ có một viên đá bay ra nhưng nó đã mạnh hơn nhờ vào Phước lành của Ninril-sama]
[Thạch đạnlà phép giải phóng ra nhiều viên đá đúng không? Chỉ giải phóng được một viên …]
Gununu, không thể làm gì được rồi. Chúng vẫn không chịu bay ra.
[Đúng như ta nghĩ, chúng ta phải đi đến đó rồi] (Fer nói nhỏ)
[n? Mi vừa nói gì à]
[Không có gì. Hơn thế nữa nhanh lên đi thôi]
[Rồi rồi. Chui vào túi đi Sui. Yosh, giờ thì ổn rồi]
[Vậy thì đi thôi]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến