Chương 54: Thịt Xích Xà cực phẩm
[Làm ơn, tôi có yêu cầu bán hàng] Tôi lên tiếng.
Một ông chú đầu hói hoàn toàn, nhìn trông như một mạo hiểm giả xuất hiện. Nó khá giống với Guild mạo hiểm giả ở Fariel.
[Ok để ta xem cậu có gì nào] Ông ta nheo mắt nhìn những người đi cùng với tôi [Oh, cậu đi cùng với nhóm của Rashu à?]
Ông chú và Rashu-san gật đầu chào nhau. Ông chú hói có vẻ quen biết với những thành viên của nhóm “Phoenix” và Rashu-san.
[Chà, có nhiều quái vật đấy …] Tôi nó trong khi chúng tôi được dẫn vào khu vực nhà kho.
[Chẳng có vấn đề gì ở đây hết. Lôi chúng ra đi] Ông ấy cục cằn nói.
Đầu tiên tôi lôi ra 5 con Orc thủ lĩnh.
[N-này, là Orc thủ lĩnh đấy … và có tận 5 con như thế?]
Tôi chuẩn bị lôi ra con Orc Chúa nhưng tôi đã dừng lại khi thấy ông ấy trông rất ngạc nhiên. Tôi sẽ giữ con Orc Chúa này thêm một thời gian nữa vậy.
[Đây nữa, làm ơn] Tôi lôi ra 3 con Thạch Điêu. Tôi chắc chắn sẽ cần thịt Thạch Điêu, chúng có vị như thịt gà vậy.
[T-Thạch Điêu nữa á …?] Ông chú hói và các thành viên của nhóm “Phoenix” bị shock. Rất xin lỗi vì đã làm mọi người ngạc nhiên như vậy nhưng tôi sẽ tiếp tục nữa vì thế này vẫn chưa đủ thịt đâu. Fer và Sui ăn nhiều lắm.
[Tôi cũng có Khổng Điểu và Khổng Lộc] Mọi người đều choáng rồi nhưng tôi vẫn tiếp tục.
[Gấu sát thủ, Hắc Xà và … Xích Xà. Hết rồi đó] Tôi giữ lại Vua Orc vì tôi cũng chưa cần phải ăn nó luôn. Thằn lằn kim loại có lẽ là không ăn được theo như vẻ ngoài và cách mà nó được gọi. Chimera và Orthros thì nằm mục xương trong đó luôn đi vì nếu mà tôi lôi chúng ra thì tôi sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng.
[…X-Xích Xà?] Ông chú hói phá vỡ sự choáng váng đến im lặng.
[Vâng, Xích Xà. Có vấn đề gì sao?]
[Cậu bắt được nó ở đâu thế?] Ông ấy hỏi với đôi mắt sắc lại. Tôi cảm thấy có sự đe dọa từ cái nhìn ấy.
[Cháu không phải là người bắt được nó …] Tôi nhìn xuống Fer đang nằm phía sau tôi trong khi đang nói.
[Oh, phải rồi. Fenrir thì có thể làm vậy …] Ông chú ngay lập tức nhận ra Fer chính là Fenrir.
[Chắc chắc rồi chú, Fenrir có thể bắt Xích Xà hoặc bất kỳ loại quái vật ở cấp độ đó một cách dễ dàng] Những lời của Rashu-san làm tôi lo lắng. Sau cùng thì chỉ còn có Chimera và Orthros… Tôi thật sự xin lỗi.
[Theo những gì Rashu nói thì ta không nên quá ngạc nhiên như vậy] Ông chú nói. Chimera và Orthros sẽ bị nằm đó vĩnh viễn. Tôi sẽ không bao giờ đưa chúng ra ngoài. Xin hãy tha thứ cho tôi.
[Tôi chưa bao giờ thấy nhiều loại quái vật như này, thường thì …]
[Đây là lần đầu tiên tôi thấy Xích Xà]
[Đây cũng là lần đâu tiên tôi tận mắt thấy Hắc Xà]
[Yeah nó thật tuyệt vời và Mukouda-san còn có Hộp vật phẩm lớn đáng kinh ngạc]
Các thành viên khác của nhóm “Phoenix” chen vào.
[Chắc chắn rồi, nó to kinh]
[Yeah, tôi chưa bao giờ nhìn thấy ai có Hộp vật phẩm to đến vậy]
[Không, không, nó thật sự không to đến thế đâu] Tôi bào chữa.
[Mukouda-san, anh có muốn tham gia cùng nhóm chúng tôi không?] một thành viên của nhóm “Phoenix” nói khi họ đang bàn luận về Hộp vật phẩn của tôi.
Uh, đ-đừng có nói thế … Xẻ thịt mới là vấn đề chính ở đây, những câu hỏi ngu ngốc như vậy là một sự xao nhãng không đáng có.
[Grooooowl…] Fer gầm gừ với các thành viên của nhóm “Phoenix” và nhe nanh ra. Sự hăm dọa đó đã làm họ hóa đá.
[Này lũ đần, im đi] Rashu-san gào lên với các thành viên khác, mặt anh ấy đỏ rực tức giận.
[Mukouda-san, thật sự xin lỗi, làm ơn tha lỗi cho chúng tôi. Anh có thể ngừng đe dọa họ không?] Rashu-san cầu xin.
[Vâng … Này Fer, ổn rồi, ngươi có thể dừng lại rồi] Fer lại ngồi xuống.
[Mấy người lắm mồm quá rồi đấy, hiểu không hả?] Rashu-san nói.
[Vâng, vâng, vâng, vâng…] Các thành viên còn lại của nhóm “Phoenix” gật đầu lia lịa như đầu búp bê với khuôn mặt trắng bệch sợ hãi. Rất xin lỗi mọi người nhưng Fer đã làm đúng. Dù sao thì có những thứ ở trong Hộp vật phẩm sẽ vẫn ở lại đó. Tất nhiên là Fer cũng biết về chúng nữa.
[Hey, xin lỗi vì đang chen ngang nhưng chúng ta có thể bắt đầu công việc chưa nhỉ] Ông chú ngắt lời, cố gắng không cười. [Nó sẽ tốn chút thời gian để xử lý hết đống này đấy. Tôi không biết, có lẽ nó sẽ xong xuôi vào ngày kia]
Ngày kia à …? Chúng tôi chẳng còn lại tí thịt nào. Tôi cần gấp thịt của một con quái vật ngay bây giờ, để trang trải ít nhất cho hôm nay và ngày mai.
[Ummm, chú có thể xẻ thit một con quái vật cho cháu luôn không?] Tôi hỏi
[Chỉ một con huh?]
[Vâng, để cho đơn giản thì chúng cháu chỉ cần thịt thôi. Cháu muốn phần lớn số thịt và chú có thể mua hết phần nguyên liệu còn lại nhưng cháu cần có thịt …] Tôi liếc xuống Fer.
[Ta hiểu rồi. Ta sẽ xẻ thịt một con luôn đây. Muốn con nào giờ?] Ông chú nói.
Tuyệt! Nhưng con nào giờ? Cũng đã gần đến bữa tối nên Thạch Điêu, tao chọn mày (Rock Bird, I choose you =)) )
[Thạch Điêu đi ạ]
[Theo ý chú mày] ông chú nói và nhanh chóng tiến hành xẻ thịt một cách chuyên nghiệp một con Thạch Điêu. Phần nội tạng được vứt bỏ vào thùng rác. Tôi bị nhìn một cách kỳ lạ khi hỏi chúng có thể ăn được không. Có vẻ họ không ăn nội tạng ở thế giới này. Thật đáng tiếc nhưng chẳng thể làm gì khác được.
[Oh, có thể ăn được Xích Xà không?] Tôi hỏi. Đó là con đầu tiên mà chúng tôi tóm được và tôi thì không chắc về điều ấy. Chắc nó cũng ổn thôi vì chúng tôi có thể ăn thịt Hắc Xà mà.
[Huh? Tất nhiên là có thể ăn rồi. Đó là nguyên liệu có chất lượng siêu cao, chú mày biết chứ. Những người bình thường như chúng ta cả đời chưa chắc đã được ăn miếng nào đâu]
Eh, thật sao? Tôi thắc mắc không biết vị của nó sẽ như nào. Thịt Hắc Xà đã rất ngon rồi. Tôi đặt hi vọng cao cho nó.
[Tôi tò mò Mukouda-san, loại thịt mà tối qua chúng ta ăn là thịt gì?] Rashu-san hỏi với vẻ mặt bối rối.
[Xem nào, có thịt Hắc Xà, Cockatrice và Thạch Điêu … oh sau đó còn có Nai khổng lồ và Gấu sát thủ nữa] Tôi trả lời. Khi nghe tôi nói vậy, mọi người đều há hốc miệng (´゚д゚`)
[Khi chúng tôi hỏi xin chút đồ anh nấu thay vì ăn đồ ăn du hành, tôi không nghĩ là như vậy … Tôi xin lỗi!] Rashu-san nói [Chúng tôi rất xin lỗi!] Những thành viên khác của nhóm “Phoenix” lặp lại. Họ đều cúi đầu sâu trước tôi.
[Này, này! Làm ơn ngẩng đầu lên. Có chuyện gì vậy?]
[Chúng tôi không biết thịt được sử dụng có chất lượng cao đến vậy, chúng tôi đã ăn quá nhiều…] những thành viên còn lại của nhóm “Phoenix” gật đầu đồng ý với lời của Rashu-san.
[Đó là cơ hội cả đời có 1 cho chúng tôi có thể ăn thứ thức ăn ngon đến vậy …]
[Không bàn cãi, nó quá là ngon …]
[Tất cả đều rất ngon …]
Tôi nhớ lại rồi, bọn họ dường như đều âm thầm cố gắng vượt qua hương vị của bữa tối qua. Tôi vô cùng xúc động trước sự nhiệt tình của họ nhưng khá buồn cười vì tất cả chỗ thịt từ lũ quái vật đều do Fer săn hết. Họ nói chúng đều là nguyên liệu chất lượng cao nhưng đó là những gì mà tôi đã ăn từ đầu nên tôi không thật sự hiểu được cảm xúc của họ. Bên cạnh đó đóng góp của tôi chỉ có gia vị và nấu nướng thôi nên đó cũng không phải vấn đề đối với tôi.
[Chúng tôi thực sự xin lỗi Mukouda-san. Nếu anh cần gì hãy để chúng tôi biết. Chúng tôi sẽ hỗ trợ hết sức của mình]
[Không, không. Đừng lo về nó. Ông chủ của các anh đã dẫn tôi đến thành phố này …]
[Không, không. Chúng tôi đã ăn hết đống thịt thượng hạng …]
[Không, không. Anh đã hộ tống lũ cướp đến thành phố cho tôi …]
[Này, nếu tôi có làm phiền mọi người thì tôi đã xẻ thịt xong rồi]
Cảm ơn ông chú, đúng lúc lắm. Tôi lấy thịt Thạch Điêu từ ông chú và cất đi.
[Rồi, tôi sẽ quay lại vào ngày kia, cảm ơn rất nhiều]
[Yeah] Những thành viên của nhóm “Phoenix” dẫn đường ra khỏi Guild mạo hiểm giả.
[Guild mạo hiểm giả này khá đẹp phải không?] Tôi nhận xét khi rời đi. [Bình thường thì nếu tôi đi tới Guild mạo hiểm giả cùng với Fer thì tôi sẽ bị làm phiền hoặc bị nhìn chằm chằm vào nhưng ở đây thì chẳng có gì xảy ra cả]
[Đó là bởi vì Thủ lĩnh đi cùng với anh đấy] một thành viên của nhóm “Phoenix” giải thích khi chúng tôi đi dạo. [Thủ lĩnh của nhóm cũng như chúng tôi là những mạo hiểm giả khá nổi tiếng ở thành phố. Không ai dám gây sự với chúng tôi hoặc ai đi cùng chúng tôi] Oh, nó là như thế hả. Thật may mắn vì tôi đã làm quen được với Rashu-san.
[Chà, đúng như lời mấy thằng ngốc này nói tôi khá là nổi tiếng ở thành phố này. Với danh dự của mình, nếu anh vướng vào bất kì rắc rối nào hãy cho chúng tôi biết] Rashu-san thêm vào.
[Cảm ơn anh nhiều. Điều đó làm tôi yên tâm] Tôi nói
[Tuy nhiên chúng tôi sẽ rời đi vào sáng mai cho nhiệm vụ hộ tống đến một thị trấn gần đây vì thế nên chúng tôi sẽ không ở đây tầm 2 tuần …] anh nói thêm.
Oh, ổn thôi. Tôi không mong muốn vướng vào rắc rối ở thành phố này đâu.
[Mấy người tham ăn quá đấy] Anh ấy nói với những người theo sau.
[Vâng Thủ lĩnh] Họ đồng ý.
Có một sự gián đoạn khi một thành viên hét to [Sandra-chan!]
[Ngậm mồm vào đi-] một người khác nói. Ah, có vẻ như chúng tôi sẽ gặp Sandra-chan, nhân viên nhiều chuyện của Guild mạo hiểm giả.
[Nếu anh vẫn ở thành phố trong 2 tuần nữa, anh có thể để lại tin nhắn ở Guild mạo hiểm giả cho tôi nếu vướng vào bất kỳ vấn đề gì. Nếu có thể thì tôi sẽ giúp]
Tôi nói với anh ấy là tôi rất biết ơn sự giúp đỡ. Rashu-san là người có tinh thần trách nhiệm cao.
Ah, tôi đã quên mất một điều quan trọng. [Trước khi đi, anh có thể chỉ cho tôi biết chỗ mà tôi có thể ở cùng với Ma thú kế ước của mình không?] Tôi hỏi.
[Có nhà trọ “Gryphon’s Nest”, đi thẳng theo con phố này. Tôi khuyên anh nên tới đó]
[Oh, vậy thì tôi sẽ thử] Tôi chia tay với nhóm “Phoenix” trước cửa nhà trọ Gryphon’s Nest. Cuối cùng thì tôi cũng được ngủ lại trên giường sau một thời gian dài.
Nhận xét
Đăng nhận xét