Chương 56: Tận hưởng đồ ngọt truyền thống của Nhật Bản



Ah, tôi vừa mới nhớ ra, trước khi đi ngủ tôi phải dâng lễ vật cho Nữ thần. Tôi gần như đã quên mất và bà cô ấy chắc chắn sẽ phàn nàn nếu tôi bỏ quên một lần dâng lễ nữa.
Rồi, làm cho xong thôi rồi đi ngủ nào. Xem nào, mở Siêu thị trực tuyến lên … cái gì là tốt nhất đây? Vì cô ấy là một người hảo ngọt nên lần này sẽ là đồ ngọt truyền thống của Nhật Bản nhỉ?
Hmmm, hãy bắt đầu với bánh gạo nhân đậu, bánh gạo mứt dâu tây và bánh manjuu [note] , tất cả đều có hạt dẻ ngọt trong nhân. Xiên bánh bao Dango chấm mứt đậu đỏ cũng tuyệt.
Ho hum[note] , castella [note] nữa, bánh kẹo wagashi truyền thống [note] và thêm một tí Dorayaki. Tôi đã dâng lễ Dorayaki lần trước rồi nhưng bà Nữ thần đó sẽ chẳng phàn nàn gì đâu nếu tôi dâng tiếp, chắc vậy. Để cho chắc tôi cho thêm cả một hộp thạch đậu ngọt nữa (sweet-bean jellies). Rồi, thế này chắc là đủ. Giờ tôi sẽ dâng nó cho Nữ Thần. Tôi để đống đồ ngọt Nhật Bản lên thùng cát tông.
[Nữ thần Gió Ninril-sama, làm ơn hãy chấp thuận lễ vật của thay cho lời cảm ơn của tôi tới người vì đã, đang và sẽ tiếp tục bảo vệ tôi trong tương lại]
Giọng nói của Nữ Thần vang vọng trong tâm trí tôi ngay khi tôi cầu nguyện xong.
[Oh, ta đợi mãi! Ta đang định gửi cho ngươi một lời sấm nếu ngươi chậm hơn chút nữa]
Tch, vậy là cô đã chén sạch đống lễ vật lần trước tôi dâng lên rồi sao? Và cô đang muốn thêm đồ ngọt để ăn nữa? Nếu cô chỉ có ăn đồ ngọt như thế thì sẽ béo lên đấy, cô biết chứ? Tôi thắc mắc là không biết các vị Thần và Nữ thần có béo lên được không nữa?
[T-Ta, t-ta sẽ thật sự sẽ không lên cân đâu. N-nữ thần như ta sẽ luôn luôn xinh đẹp, ngươi có biết không hả?]
Nếu cô chắc kèo như thế sao lại nói lắp bắp vậy.
[T-T-Trật tự đi! Những cái bánh và pudding đó ngon tuyệt vời nhưng ta đã không được ăn thứ gì tận 3 ngày rồi, ngươi có hiểu không?]
Nữ thần, cô thật sự là một vị thần đáng thất vọng mà. Cô rất là ham ăn đấy. Và hoàn toàn vô dụng nữa. Đừng có để bị béo lên nếu không cô sẽ không thể vênh mặt tự nhận mình là xinh đẹp nữa đâu. Một Nữ thần mà nói lắp và ăn quá nhiều chắc chắn sẽ lên cân thôi.
[Gumumumu, chuyển quan vấn đề quan trọng hơn đi. Lần này ngươi dâng lên cho ta loại đồ ngọt gì?]
Vâng, cô ấy có nghe thấy tôi nhưng hoàn toang không thèm quan tâm.
Chúng vẫn chỉ toàn là đồ ngọt, tôi thắc mắc là cô ấy thích chúng đến mức nào. Nếu mà vị Nữ thần này xuất hiện ở đây thì không biết cô ấy sẽ trông ra sao?
[Cái gì?] Cô ấy nói [Chúng chỉ toàn là đồ ngọt á! Đồ ngốc! Không phải đồ ngọt rất tuyệt vời sao, huh?]
Oh, đừng nổi giận. Nhưng đúng như tôi nghĩ, cô ấy có thể đọc tâm trí tôi dễ như đọc một cuốn sách. Ngừng việc đó lại đi, nó hoàn toàn vi phạm quyền riêng tư của tôi.
[Hah, “quyền riêng tư” là cái gì? Ta là Nữ thần đấy ngươi biết không? Không có bí mật nào ngươi có thể giữ với một vị thần như ta. Ta có thể thấy ngươi làm gì, nghe thấy ngươi nghĩ gì trong toàn bộ cuộc đời ngươi từ khi sinh ra đến khi biến mất. Ngươi có lẽ muốn ghi nhớ điều đó rõ ràng đấy. Đừng có quên dù sao thì ta cũng là Nữ thần. Ta toàn năng và đó là lý do mà ngươi nên thể hiện chút kính trọng với ta]
… cô ấy nói vậy. Nếu mà cô thật sự tuyệt vời đến vật thì cô không cần phải bảo với mọi người là mình tuyệt vời đâu. Cô ấy thực sự là một Nữ thần rất đáng thất vọng.
Tôi muốn cô ngưng đọc suy nghĩ của tôi càng nhiều càng tốt. Và đừng có bận tâm quan sát tôi mọi lúc. Cuộc sống của tôi không có thú vị đến thế đâu. Cho tôi thấy chút tôn trọng và tiết kiệm những nỗ lực không cần thiết đi. Làm ơn hãy suy nghĩ về hành vi của mình.
Đồ Nữ thần nghiện đồ ngọt tệ hại.
[Nununu, ta hoàn toàn không có tệ hại, ngươi biết chứ]
Ah, vâng vâng, tất nhiên là cô không rồi. Cứ làm như thật ấy? Chúng ta sẽ chẳng đi đến đâu với điều này vì vậy nên bỏ qua đi.
[Vâng, lần này tôi chọn đồ ngọt Nhật Bản, nó là đồ ngọt đến từ đất nước của tôi. Ninril-sama đã yêu cầu Anpan và Dorayaki và đó là một món đồ ngọt có rất nhiều “anko” [note] , nhân của chúng đều giống nhau]
[Ngươi vừa nói cái gì? Đó là bánh “anko” á? Vị ngọt đấy rất là tinh tế, ngươi biết không?]
Thật sự là một Nữ thần tệ hại. Quá tệ hại!
[Và như người thấy, tôi cũng chuẩn bị để dâng lên cả Dorayaki nữa]
[Ohh, dorayaki. Good job]
Có vẻ như dorayaki là món khoái khẩu của cô ấy.
[Vì thế hãy chấp nhận lễ vật của tôi]
[Ta hiểu rồi. Giờ hãy chuyển nó đến Thần giới đi]
Đồ ngọt Nhật Bản ở trên thùng các tông được bao bọc trong một ánh sáng mờ nhạt và sau đó chúng hoàn toàn biến mất. Nó không bao giờ trông quá hào nhoáng nhưng nó đã hoàn thành công việc.
[Muho-, lần này có thật nhiều. Ngươi làm tốt lắm môn đồ của ta]
Cái quái gì xảy ra với tiếng “Muho-” đó vậy? Sau cùng thì cô ấy thật sự thật sự là một vị Thần vô vọng.
[Ta sẽ ăn dorayaki ngay và luôn. Mm-mm-mm-muhaha, ngon hơn bao giờ hết, hah!]
Lần này là“Muhaha-”? Có lẽ đến lúc dừng bị cô ta chọc tức rồi. Dù sao cũng là một Nữ thần tệ hại. Và giờ vị Nữ thần tệ hại đó không nói chuyện với tôi nữa khi tôi đi leo lên giường và nhanh chóng chui vào trong chăn với Sui.
Haa, sự thoải mái duy nhất của tôi chỉ có Sui thôi.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến