Chương 69: Tôi xin lỗi thằn lằn Mithril


Chúng tôi rời thành phố vào sáng sớm hôm sau, chạy 1 mạch đến núi Pasquale. Và tất nhiên Fer là người chạy hết quãng đường rồi. Tôi thì chỉ đơn giản là ngồi trên lưng Fer và Sui thì ngủ ngon lành trong chiếc túi mới thôi.
Fer ngấu nghiến bít tết thịt Orc tướng quân vào bữa sáng trước khi chúng tôi khởi hành. Chúng tôi còn cả một ngày dài phía trước và tôi thì không muốn Fer đói bụng và càu nhau suốt chặng đường. Sui thì có vẻ khá hạnh phúc với chiếc túi mới của em ấy.
‘Đó có phải là nơi được cho là con bò sát đó xuất hiện?’ Fer nói với giọng bất đắc dĩ về con mồi dự kiến của mình. Này, dù gì thì nó cũng là quái vật hạng A đó! Một vật thể cao lớn hiện lên từ cuối đường chân trời chắc hẳn là núi Pasquale.
‘Nếu chỉ đường của Hội trưởng là chính xác thì đó chính là núi Pasquale. Ngươi có biết nơi mà con Thằn lằn kim loại có thể sẽ xuất hiện không?’
‘Đợi chút …’ Fer nói và sau một vài giây nó tăng tốc hướng về nơi mà nó nghĩ Thằn lằn kim loại sẽ xuất hiện. Khi tôi hỏi thì Fer bảo nó có thể xác định gần chính xác vị trí của những quái vật xung quanh. Rõ ràng nó giống như cảm nhận hơn là một kỹ năng xác định vị trí cụ thể.
‘Chúng chỉ có ở đó thôi’ Nói xong Fer giảm tốc độ lại còn một nửa ban đầu.
‘Nó ở hướng đó’ Tôi nhìn theo hướng của Fer. Đó là một hạng động bên dưới bóng cây.
‘Nó là nơi Thằn lằn kim loại sinh sống à?’ Tôi hỏi. Vì một số lý do nên tôi không thích hạng động lắm. Tôi đổ lỗi tất là là do cuộc huấn luyện ma thuật của Fer.
‘Khá là chắc kèo’ Fer trả lời.
‘Thế chúng ta giải quyết nó như nào đây?’ Tôi hỏi một cách e ngại.
‘Ta sẽ nghĩ sau’ Fer trả lời. Đó không phải là câu trả lời mà tôi muốn nghe … Fer chạy thẳng vào trong hang cùng với việc tôi vẫn đang trên lưng nó.
‘Đ – Đ – Đ – Đ- đợi đã, ahhhhhhh-’ Ít nhất thì cũng phải để tôi leo xuống chứ, tên đần độn này.
Khi chúng tôi tiến vào cái hang dốc và tối thì chúng tôi đã ngay lập tức bắt gặp con Thằn lằn kim loại. Khi vừa qua cửa hàng thì có một khu vực được mở rộng. Ở phía bức tường phía đằng xa, con Thằn lằn kim loại đang ăn một thứ gì đó với âm thanh to và giòn tan. Trông nó … huh?
‘Này, có chuyện gì với con Thằn lằn đó thế? Bằng cách nào đó thì cơ thể nó đang phát sáng …’
‘Thì sao? Ta sẽ đập con bò sát đó chỉ với một hit và chuyển nó thành tiền’ Fer thờ ơ với cảnh tượng khác thường.
Đừng có nói “Thì sao?”, ngươi … Để cho an toàn, tôi sử dụng Thẩm định vào con quái vật phát sáng và nó được nhận dạng là “Thằn lằn Mithril” … Mithril? Đó chẳng phải là kim loại hiếm thường xuất hiện trong tiểu thuyết viễn tưởng sao?
‘Fer, ta vừa sử dụng Thẩm định lên con Thằn lằn kim loại đó và nó thực ra là Thằn lằn Mithril’ Tôi cảnh báo.
‘Nếu là thế thì cái hang này có một mỏ quặng Mithril ở đâu đó quanh đây. Con bò sát đó đã ăn quặng mithril và trở nên đột biến’ Fer giải thích.
Thế là có một mỏ quặng mithril ở đây … đó là một phát hiện quan trọng, đúng không? Chà, thực sự thì việc đó chẳng liên quan gì đến tôi nhưng nếu có vài viên quặng mithril nằm đó thì tôi sẽ nhặt một ít. Tôi thích ý tưởng có một thanh kiếm mithril hoặc nếu nó không khả thi thì một con dao. Kiếm mithril, dao mithril, hay cả 2? Hmmm… Có một con dao và một thanh kiếm làm từ kim loại quý hiếm như vậy là việc của những câu chuyện viễn tưởng. Mithril là thứ gì đó đặc biệt hoang đường. Tôi quyết định là tôi thực sự muốn nó.
‘Mithril có nghĩa là ma thuật sẽ không hiệu quả lắm’ Fer giải thích.
Những thứ làm từ mithril rất nhẹ và cứng, nó chống lại rất tốt những đòn tất công ma pháp bằng cách làm tiêu tán năng lượng. Từ những kinh nghiệm mà Fer kể với tôi thì ảnh hưởng của ma pháp sẽ bị giảm đi một nửa so với thông thường. Nó nghĩa là ma thuật của Fer sẽ không đủ mạnh để đánh bại con Thằn lằn Mithril đó sao?
Fer lắc đầu ‘Tất cả nó có nghĩa là ta sẽ phải sử dụng gấp 2 lần ma thuật bình thường để xử lý được con bò sát đó’ Nói xong, hang động vang vọng tiếng đổ vỡ lớn khi Fer giải phóng đòn tấn công ma thuật của mình. Kaboom! Ầm ầm ầm … Một tia sét đánh trúng con Thằn lằn Mithril. Tôi há hốc miệng khi nhìn vào cảnh tượng. Sui bị bất ngờ bởi tiếng động lớ thò đầu ra khỏi túi.
‘Này Fer, ngươi vừa làm gì vậy?’
‘Ta bắn thẳng lôi ma pháp mạnh vào con bò sát đó thôi’ Mạnh? Điều đó có hơi quá đà không? Không, nghĩ về nó thì việc sử dụng từng đó ma pháp vào con Thằn lằn Mithril là điều chính xác phải làm. Mặc dù lôi ma pháp tạo ra tiếng động to không tưởng.
‘OK, xong rồi. Thu nhặt nó nhanh lên và ngươi có thể quay trở lại Guild để nhận tiền’
‘Ngươi có chắc là nó hoàn toàn ngỏm rồi không?’ Sau cùng thì cũng chỉ có 1 hit…
‘Oh, con bò sát đó vừa đủ bị giết bởi ma pháp của ta’
Con Thằn lằn Mithril đang đứng đó ăn quặng mithril, nó còn không nhận ra là chúng tôi ở đây và rồi, kaboom! rồi nó tạch ngay lập tức … Có vẻ hơi thảm hại, một sự thất vọng thực sự. Xin lỗi, Thằn lằn Mithril. Đó là những gì tôi nghĩ khi cho còn Thằn lằn Mithril vào trong Hộp vật phẩm.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến