Chương 87: Wyvern tấn công (Phần 2)
Một nhóm những nhân viên trong Guild đang đứng tụ tập gần bàn tiếp tân. ‘Nước sôi, dẹp gon sang 1 bên!’ giọng của Hội trưởng tách đôi đám đông ra. Một người đàn ông với cơ thể đầy máu đang nằm trên sàn giữa những nhân viên. Từ những game mà tôi đã từng chơi, tôi nhớ là Wyvern có gai độc trên đuôi của chúng. Dường như là anh chàng này đã bị đâm vào bụng với thứ dạng như kim châm vậy. Máu chảy ra từ vết thường và vùng da xung quanh lỗ đâm có màu tím kinh hoàng.
Hội trưởng mở chai thuốc phục hồi cao cấp của Sui mà tôi đã đưa và đổ nó lên vết thương của anh ta. Vết thương nơi được đổ thuốc lên đã lành lại ngay lập tức khi chúng tôi quan sát, ngay cả vùng da xung quanh tím ngắt cũng đã trở về màu da bình thường chỉ trong vài giây.
‘Cá, Cái gì thế này … ngay lập tức chữa lành vết thương, ngay cả chất độc đã được loại bỏ …’ Hội trưởng nói và nhìn vào tôi. Không, tôi không muốn bị nhìn như thế đâu. Tôi nhìn chằm chằm lại vào Hội trưởng, giả vờ như không biết gì. Đừng hỏi câu nào cả, không phải tại đây, nơi mà rất nhiều những Mạo hiểm giả tò mò xung quanh.
‘Chà, tốt rồi, anh ta có vẻ đang lành lại. Đưa anh ấy đến bệnh xá và đặt anh ấy trên giường nghỉ ngơi’ Hội trưởng chỉ đạo và nói to ‘Nghe đây! tới tất cả các Mạo hiểm giả’
‘Rồi, như mọi người đã biết’ Ông thông báo lớn ‘Một đàn Wyvern đã xuất hiện. Tất cả những Mạo hiểm giả hạng C và những người thứ hạng cao hơn giờ bắt buộc phải đi chống lại chúng, không có ngoại lệ. Đây là yêu cầu khẩn cấp đến từ Guild!’ Khi nghe những lời đến từ Hội trưởng, các Mạo hiểm giả mất hết tinh thần bắt đầu thì thầm to nhỏ với nhau.
‘Im lặng!’ Hội trưởng gầm lên ‘Tôi biết ý tưởng chiến đấu chống lại Wyvern làm các bạn lo lắng, nhưng nếu chúng ta không chống trả bây giời thì chúng sẽ đến và tấn công vào thị trấn!’ Giọng ông dịu lại ‘Đó là ý nghĩa của việc trở thành Mạo hiểm giả, chiến đấu vì người khác. Hỡi những Mạo hiểm giả, hãy đi đi và cứu lấy thị trấn này!’
Tiếng hò reo tiếp thêm sức mạnh vào lời của ông, những Mạo hiểm giả sôi sục với lời kêu gọi đó. Tuy nhiên tâm trí của tôi vẫn đang dính chặt với những lời ông ấy đã nói lúc trước, đó là tất cả những Mạo hiểm giả cấp C sẽ phải đi chống lại Wyvern? Tôi cũng là cấp C, phải không vậy?
‘Đợi đã’ Fer nói, nó đã im lặng từ đầu đến giờ. Giọng của Fer vượt qua cả tiếng gầm cổ vũ đang lấp đầy Guild Mạo hiểm giả. Những lời thì thầm bắt đầu xuất hiện ngay khi họ nhìn vào Fer. ‘Đó có phải là Fenrir …?’ ‘Cậu chắc chứ, tôi nghĩ đó là Đại Lang?’ và những lời tương tự.
‘Hãy để bọn ta chăm sóc đàn Wyvern đó cho mọi người’
‘Cái gì vậy? Ngươi đang nói gì thế Fer?’
‘Vấn đề gì sao?’ Fer quay lại nhìn tôi ‘Đó sẽ là một bài thể dục tốt cho ta và ta cũng đã nói với ngươi là thịt Wyvern rất ngon, nhớ chứ?’
‘Không, không, ngươi chẳng nói gì với ta cả’ Tôi tuyệt vọng nói dối.
Fer quay trở lại với Hội trưởng ‘Này ông, khi bọn ta xử lý hết lũ Wyvern thì chũng sẽ thuộc về bọn ta đúng không?’
‘Tất nhiên, tất nhiên rồi’ Hội trưởng trả lời với giọng nhẹ nhõm ‘Wyvern được chinh phạt sẽ thuộc về ai thành công trong việc giải quyết chúng. Bên cạnh đó, nếu người chinh phạt nó thì chúng tôi cũng sẽ trả một khoản phí cho việc chinh phạt nữa’
‘Thế thì trong trường hợp đó, ta sẽ đi và chăm sóc hết bọn chúng luôn đây. Cũng đã lâu lắm rồi ta mới có thể chiến đấu hết sức mình’ Fer rất háo hức để bắt đầu nhưng tôi muốn làm nó bình tĩnh lại. Nếu tôi có thể nói vài lời trước khi lượn đi …
‘Đợi chút và bình tĩnh lại, Fer’ Tôi nói bằng thần giao cách cảm ‘Ngươi không cần xử lý đám Wyvern đó đâu, những người ở đây sẽ giải quyết chúng. Lùi lại đi và hãy để họ làm nhiệm vụ của họ’
‘Nu…’ Fer than vãn. Than vãn sao?
‘Ngài sẽ chiến đấu chứ, Chủ nhân? Sui cũng sẽ chiến đấy nữa!-’ Sui dùng thần giao cách cảm khi em chui đầu ra khỏi túi.
Tôi nghe được nhiều lời thì thầm từ những Mạo hiểm hơn hơn ‘Đó, đó là Slime sao?’ ‘Thực sự là Slime có thể trở thành Ma thú kế ước sao?’ và những lời khác nữa.
‘Đần độn. Sui là Slime, đúng vậy nhưng nếu bất cứ kẻ nào dám thử làm hại em ấy ta sẽ giết sạch các người’ Khi Fer nói xong, căn phòng rơi vào sự im lặng chết chóc. Này Fer, ta biết là ngươi chỉ cố gắng bảo vệ Sui và tất cả mọi người hiện giờ đều đã biết ngươi là Fenrir nhưng có lẽ như vậy hơi quá một chút ha? Haa~, tôi cho rằng đó là quả là một phép màu khi chúng tôi có thể giữ cho danh tính của Fer trong bí mật đến tận bây giờ. Thì, nói là thế nhưng chúng tôi vẫn còn lá thư từ cung điện hoàng gia hứa rằng sẽ không làm phiền chúng tôi. Điều đó sẽ giữ chúng tôi tránh xa khỏi các rắc rối …
‘Fer-sama, làm ơn hãy bảo vệ thị trấn này với sức mạnh của người’ nói thế Hội trưởng cúi đầu trước Fer.
‘Yeah, ta biết rồi’ Fer trả lời, gật đầu đồng ý.
‘Cảm ơn cả Mukouda-san nữa’ Huh? Hội trưởng, ông không có ý định để tôi từ chối sao? Giờ thì nó đã trở thành một yêu cầu chính thức …
Hội trưởng quay lại với những Mạo hiểm giả trong phòng ‘Hãy để ta làm rõ điều này với mọi người. Không đươc làm phiền hay gây rối với Fer-sama và Mukouda-san. Nhà vua của quốc gia này đã tuyên bố họ sẽ được ở một mình, đi đến bất kì đâu họ muốn và làm những gì họ thích miễn là họ còn ở đây. Thế nên, trong trường hợp đó Guild Mạo hiểm giả sẽ cung cấp cho họ bất kì sự trợ giúp nào mà họ cần’ Ông khẳng định những lời đã nói bằng cái trừng mắt cứng rắn ‘Hiểu chưa?’ Sự im lặng này chắc cũng là một lời đồng ý. Chà, Hội trưởng chắc chắn đã làm rõ mọi thứ.
‘Này, lên đi’ Fer nói
‘Huh?’
‘Chúng ta sẽ đi giải quyết lũ Wyvern’ Fer dùng thần giao cách cảm.
‘Không, không, tự ngươi đi đi, ta sẽ đợi ở đây’ Tôi phản đối yếu ớt.
‘Ngu ngốc. Sau bài thể dục của mình, ta sẽ trở nên đói bụng. Nếu ngươi không ở quanh đấy thì ai sẽ làm bữa tối cho ta?’
Cái gì? Ngươi bắt ta dấn thân vào khu vực nguy hiểm nơi Wyvern bay lượn xung quanh chỉ để ngươi có thể có bữa ăn nóng hổi sau đó?
‘Đúng vây, lên nhanh đi’
‘Mukouda-san, toàn bộ thị trấn đang gặp nguy hiểm. Làm ơn hãy giúp chúng tôi’
Này, Hội trưởng, có phải ông đang thí tôi không?
‘Nhanh lên nào’ Fer đang mất kiên nhẫn và tóm lấy cổ áo tôi bằng hàm răng của nó. ‘Whoops-’ Tôi ngã lên lưng của Fer sau cú hất đầu của nó.
‘Giữ chặt hoặc ngươi sẽ bay đi đấy’ Fer cảnh báo.
‘Chết tiệt, tại sao lại trở thành thế này-’ Tôi lặng lẽ rên rỉ, bám chặt lấy lưng Fer vì cuộc sống thân yêu của mình. Chúng tôi hướng ra phía cửa và tôi nghe một vào Mạo hiểm giả thì thầm những thứ như ‘Chúng ta sống rồi’ và ‘Một đàn Wyvern như vậy, ngay cả nếu toàn bộ hạng C chúng ta thì một nửa sẽ bị giết thôi’ và tương tự. Wyvern, chúng thật sự nguy hiểm vậy sao?
‘Rồi, đi thôi’ Nói xong Fer lao về hướng cánh cổng dẫn đến đồng cỏ phía tây. Tại sao điều này lại diễn ra với tôiiiiiiiiiiiiiii ---!!!!
Nhận xét
Đăng nhận xét